CÂU HỒN NGỌC - Trang 58

"Nếu làm cộng sự, tôi cũng phải nói rõ suy nghĩ của tôi. Để làm một thám tử
tốt, nhẫn nại chính là điều kiện cần đầu tiên, cậu sau này thái độ với khách
nhớ nhẹ nhàng một chút, đặc biệt là trước mặt những mỹ nhân."

Hiểu ý của Tô Duy, Thẩm Ngọc Thư nói: "Có rất nhiều chỗ Ngô Mị nói
dối."

"Nhưng tiền là thật, tôi thà nghĩ rằng, cô ấy có nỗi niềm khó nói."

Tô Duy lấy tách trà còn chưa được động vào, bỏ một miếng chanh vào, nói:
"Hơn nữa cô ấy có kiến thức nhất định, dù sao thì không phải ai cũng biết
cách uống hồng trà với chanh."

Cậu dương dương tự đắc, rõ ràng đang mượn khen ngợi người khác để tự
khen mình.

Thẩm Ngọc Thư không nhịn được nghiêng đầu nhìn cậu.

"Vậy cậu học điều này ở đâu?"

"Cái này không cần phải học, thời đại của chúng tôi... Không, ở chỗ của
chúng tôi, tất cả mọi người đều biết."

"Là vùng nào?" Nói chuyện dùng từ thật kì quái như vậy.

"Ùm, muốn moi lời của tôi hả?" Tô Duy híp mắt cười: "Chờ đến lúc chúng
ta thân thiết hơn một chút, tôi sẽ suy nghĩ đến việc nói cho cậu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.