CÂU LẠC BỘ DUMAS - Trang 307

“Ăn chắc,” gã nói và cầm nó lên. La Ponte tỏ ra đắc thắng, tuồng như

Queequeg vừa đâm trúng con cá voi. Nhưng cô gái không mảy may xúc
động, giống như một khán giả bàng quan. Corso nhét cuốn sách vào túi.
Gió đêm thổi vi vu ngoài cửa sổ khi cô đứng. Chốc chốc một tia chớp
nhoáng lên soi rõ hình cô, rồi một tràng sấm đùng đục và nghèn nghẹt vang
lên khiến tấm kính chắn mưa rung bần bật.

“Thời tiết rất phù hợp,” gã nói. “Như bà thấy, Milady, chúng tôi không

muốn lỡ việc… Chúng tôi chuẩn bị xét xử công bằng.”

“Với cả nhóm người vào giữa đêm khuya, chẳng khác gì một lũ hèn hạ.”

ả xổ ra. “Đúng như người ta đã làm với ả Milady kia. Chỉ thiếu người đao
phủ thành Lille.”

“Tất cả đều hợp thời điểm,” La Ponte xen vào.
Người đàn bà dần dần lấy lại tự tin. Dù chính ả nhắc tới đao phù song

điều đó có vẻ không dọa được ả. Ả nhìn trả La Ponte với vẻ thách thức.
“Tôi thấy các người đã về đúng vai rồi đấy,” ả nói thêm.

“Bà không cần ngạc nhiên mới phải,” Corso đáp trả. “Bà và đám tòng

phạm của bà đã làm mọi cách để bảo đảm như vậy mà.” Khuôn mặt gã vặn
vẹo rồi hóa ra nụ cười của loài sói, không đùa cợt cũng không thương xót.
“Tất cả chúng ta đã vui vẻ cả.”

Người đàn bà bạnh môi. Ả dùng một móng tay đỏ như máu vạch ngang

khăn trải giường. Corso đưa mắt theo dõi cử chỉ của ả, cảm thấy mê hoặc
như thể đó là một lưỡi dao, và gã rùng mình nhớ lại nó đã lướt như thế nào
qua mặt gã trong khi vật lộn.

“Ông không có quyền làm như vậy,” ả nói. “Các người là những kẻ đột

nhập.”

“Bà lầm. Chúng tôi là một phần trong trò chơi, giống như bà.”
“Nhưng các người không biết luật chơi.”
“Lại nhầm rồi, Milady. Bằng chứng là chúng tôi đang ở đây.” Corso cầm

cái kính trên tủ đầu giường, đeo lên mắt và lấy ngón tay đẩy nó lên. “Đó là
điều rất tinh tế - chấp nhận bản chất của trò chơi. Chấp nhận cuốn tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.