CẦU SƯƠNG, ĐIẾM CỎ - Trang 26

– Bây giờ thì chị khỏi phải lo nữa. Chị để em tiến vào trước. Chó có ra, em
cho chúng nó ít "phang"!
Rồi hai chị em cùng mạnh bạo bước vào ngõ nhà giàu. Chúng còn lấp ló ở
ngoài rặng ông bụt thì một con chó vện đã hộc hộc chạy ra, xông vào… và
nghe có tiếng tiếp theo của một thiếu nữ, có cái giọng cao nghều nghệu của
tiểu thư nhà giàu:
– Đi! Đi! Không có gì mô! Đi, đi!
Con Bẹ ráng hết gân cổ, đáp thật to để át những tiếng chó sủa dồn:
– Thưa cô! Chúng tôi không phải ăn mày!
– Thế chúng bay đến ngõ tao làm gì?
Thằng Tỵ hất hàm một cái, trả lời một cách hùng hồn:
– Bán những con nhèm!
Cô thiếu nữ nhìn chòng chọc lấy thằng bé và chúm chím cười:
– Thế bay mang vào đây cho cô xem…
Và cô lại "suỵt suỵt" gọi chó vào, để yên cho hai đứa trẻ kia lại gần, hai đứa
trẻ mà có lẽ cô cho là kỳ dị lắm.
Cô thiếu nữ nhìn vào cái ổ rêu, thấy ngó ngoáy có mấy con nhèm con,
không nhịn được cười:
– Chừng ấy thì ai ăn, ai nhịn? Nhà tao ăn nhiều, không mua chừng ấy làm
gì.
Rồi như sợ tội nghiệp, thiếu nữ gọi lại:
– Thế chừng ấy thì chúng bay bán bao nhiêu?
– Tuỳ lượng cô cho bao nhiêu, chúng con nhờ bấy nhiêu.
– Ba đồng nhá?
Nhưng thực ra, cô rút túi trả cho chúng nó được một tiền.

Con Bẹ ngả tay, nhận lấy hơi ngần ngại, là vì với sáu đồng tiền, nó biết làm
gì. Nó nghĩ đến bữa cơm trưa sắp tới, nó lanh lợi nói với thiếu nữ:
– Chúng con không cần tiền. Hay là cô cho chúng con xin một ít cơm và
vài con mắm.
Thiếu nữ nhìn hai trẻ với cặp mắt ngạc nhiên, nhưng không nói gì thêm
nữa. Cô truyền cho người nhà lấy ra hai bát cơm và giao cho hai chị em con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.