CẦU SƯƠNG, ĐIẾM CỎ - Trang 28

– Là những miếng hến nhọn, ở dưới sông lẫn trong bùn, giẫm phải cắt đứt
chân.
Bỗng Bẹ giật mình nghĩ đến cái chết thảm hại của cái Mòi ở bên cạnh nhà
nó…
Nó còn nhớ như đêm qua, cái buổi trời đông, mưa phùn gió tạt lạnh, cái
Mòi qua rủ mẹ nó ra sông. Nó cũng đi theo. Bây giờ nó còn thấy rõ trong
tưởng tượng cái bóng ba người co ro trong những cái áo tơi rách nát, và
cùng sống trên bãi bùn. Trời mưa, nhèm nó lội xuống nước cả, cho nên từ
tưng hửng sáng đến khi người ta đi cày, mò cũng không được lấy một con
cua nhỏ! Mòi đương hì hục, bỗng kêu lên một tiếng thất thanh và ngã vào
mẹ nó. Một con hàu cắm sâu vào chân. Nó giơ chân lên để mẹ con Bẹ rút
giùm cho nó, máu chảy lai láng xuống bùn. Cái Mòi đau quá, tay vịn vào
vai mẹ con Bẹ và đi khập khiễng về nhà. Rồi từ hôm ấy, đêm khuya, khi nó
sắp đi ngủ, nó thường nghe từ bên nhà láng giềng đưa sang những tiếng rên
não nùng. Tiếng rên ấy kéo dài cho đến khi cái Mòi tắt nghỉ. Miếng hàu cắt
nhằm chỗ mạch máu lại gặp trời lạnh như giá, cái Mòi nghèo không thuốc
chữa phải bỏ mạng một cách thảm khốc.

Nghĩ đến cái nghề nguy hiểm của mình, nghĩ đến những mảnh hàu độc địa,
con Bẹ nhìn vào bát cơm mà ngại ngùng. Nhưng trong chốc lát, rồi nó lại
vui tươi ngay. Nó nghĩ đến thằng Tỵ, nghĩ đến những bữa cơm tuy xoàng
xĩnh nhưng đầy thú vị, đầy cảm tình, những bữa cơm mà kẻ giàu có với tiền
bạc nhiều, cũng chưa chắc đã mua chuộc được.

Sợ thằng Tỵ thấy sự im lặng sôi nổi những ý nghĩa của mình, con Bẹ lại
khua đũa vào bát nghe lốc cốc, vừa và ăn vừa hỏi chuyện em nó một cách
vui vẻ…

*
Con kỳ lân đã đến phá trong giấc ngủ nó, và cái giấc mộng quá hung tàn ấy
đã ấn mạnh vào trong tâm linh nó, khiến cho sáng nay, khi ngủ dậy, nó xơ
xác như một người mất hẳn thần trí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.