CẬU TÚ - Trang 245

Tôi quyết định rút về ở lì trong hang, chỉ ló mặt ra những khu phố giầu

sang để bán phân từ và luyện bút pháp.

Nhưng tôi là một đứa vụng về!

Công việc làm ăn sút kém. Bulima gặp tôi nói:

“Anh hãy ló mặt ra chứ! Đi thăm các nhà!

Giong ngựa đi dạo! Anh trở

thành gấu rồi. Ở những chỗ anh nhồi trẻ, người ta không thích gấu đâu.”

Tôi thì lại không muốn mất buổi tối để tới những nhà tư sản mà

Bulima khuyên tôi nên quan tâm; sau ngày dạy học – tôi muốn được tự do,
- tự do làm việc cho tôi.

Tôi không được tự do.

Người ta không kiếm nhiều ít tùy ý. Khi người ta có khách hàng như

đám khách của tôi thì người ta không làm chủ được cái thứ vải gọi là thời
gian, người ta không được chọn giờ giấc, chọn lối sống của mình.

Bulima nhắc tôi:

“Với cái vẻ lợn lòi của anh, anh phải ăn vận như sư tử.”

Muốn ăn vận như kiểu sư tử, tôi phải tiếp tục sống trong cái hang

chuột nơi bà quí phái nọ đã bắt gặp tôi, và phải ăn thêm nhiều xúc-xích hai
xu mà cô Ănglê đã trông thấy một mẫu hàng trong bàn tay tháo găng của
tôi dưới cái cổng to. Tôi phải hy sinh tất cả để may mặc, như một cô gái!

Tôi hóa trang để đi dạy học.

Tôi buồn nôn vì chuyện đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.