CẬU TÚ - Trang 250

Tới phút cuối cùng, tôi còn báo tin thêm cho một anh bạn cũ ở

Năngtơ, tên là Côlinê, hiện là sinh viên trường thuốc, bố là một triệu phú.
Anh nhận sẽ mang một nửa số vũ khí. Hoan hô!

Người ta sẽ không bao giờ ngờ được anh con trai nhà giầu ấy lại giỡn

với tự do và tính mạng của mình trong một mưu đồ của bọn nổi loạn!

Anh quả quyết làm việc đó, vì tình bạn đối với tôi, và cũng vì nhiệt

tình cộng hòa. – Anh nhét súng lục và đạn dược vào các túi áo rơđanhgốt
và bađờxuy, tiến lên trước và ung dung tới ngồi bên một chiếc bàn ở tiệm
cà-phê mà những người thám báo sẽ tới, khi đã khởi sự.

Mưu toan là bắn vào hoàng đế tôi nay đi xem ở Hài kịch Viện. Người

ta sẽ đợi ông ta ngoài cửa rạp! Nổ súng! Nền cộng hòa muôn năm!

Tôi, Vanh trax, chịu trách nhiệm hô hào nổi dậy bên tả ngạn!

Người ta hứa với tôi sẽ có những phân đội công nhân chạy đến khi

nghe tiếng tôi.

Có chắc như vậy không? Tôi chẳng tin là có những phân đội ấy, Rốc

cũng vậy: tôi tin thế! Nhưng như vậy để làm vững tâm mọi người, nếu
không phải là tôi. Dù có những phân đội hay không, tôi đảm bảo là nếu
người ta nổ súng lục ở bên kia thì ở bên này đạn của bọn tôi sẽ lên tiếng.

Bảy giờ tối, - Họ đã lên đường!

Bọn tôi chờ.

Phải chăng là ngờ vực, là vô tâm? Phải chăng là tác động của cân não

hay của sự nóng ruột. Bọn tôi đều nở nụ cười trên môi.

Cái nhà ông thuần túy không có mặt ở đấy, và chúng tôi tìm cách bông

đùa về những điệu bộ “kẻ mưu sự” của mình, là vì súng lục và dao găm
cộm lên dưới quần áo làm chúng tôi có vẻ đã ăn cắp xúc-xích hoặc đang ủ
những con cu ly.

Chúng tôi nốc từng cốc bia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.