CẬU TÚ - Trang 309

của một cái ao hoặc một cái hồ; tôi cúi xuống, tưởng như có thể thấy lại
chú bé Vanhtrax hồi xưa trong mặt gương xanh lục ấy. Tôi nhìn nước suối
chảy và trông theo đàn quạ đen bay trong bầu trời xanh biếc.

Trong khoảng không gian này, với chân trời sâu thẳm và cảnh xa xăm

mơ hồ kia, ý niệm về Pari nhòa đi và tiêu tan.

Tất cả đều nói lên với ký ức của tôi, bức tường kia xây bằng đá xếp

bừa bãi lên nhau, để hổng những lỗ ánh sáng to như những lỗ châu mai của
một chiến lũy bỏ hoang; chiếc thang hái nho kia làm những kỷ niệm về
mùa hái nho lấp lánh trong óc tôi như bọt rượu vang mới cất – và cánh rừng
tối tăm kia gợi cho tôi nhớ lại cánh rừng thông ảm đạm hồi xưa tôi thích đi
sâu vào để được sợ hãi!

Tàu đã tới Lyông.

Tôi không còn ngắm trông những cây dương liễu, những suối, bầu

trời! Tôi ngỡ chỉ còn thấy ở trên cao kia, trong mây, một hòn máu đỏ; ở
phía dưới, tôi như nghe thấy tiếng bay phần phật của một mảnh tã rách để
tang.

Tôi bỏ mũ ra theo bản năng – để chào lá cờ đen… lá cờ đen, lá cờ của

công nhân dệt, lá cờ của ngoại ô Croa-Rutxơ.

Chính vào năm 1832

[100]

trên đỉnh đồi Croa-Rutxơ võ trang này, những

người vận áo bludơ xanh, lần đầu tiên đã mang trên những ngọn súng chéo
nhau chiếc nôi của chiến tranh xã hội!

May sao tàu chạy qua đó nhanh và không đỗ lại… Không thì tôi sẽ

mất niềm vui của trầm mặc êm đềm và sâu lắng trong những cuộc viếng
thăm những nơi người ta đã từng thét lên: Sống trong lao động, chết trong
chiến đấu!

Tới Xanh-Êchiên, tôi đáp con tàu chạy dọc theo sông Loa.

Xưa nay tôi vẫn ưa thích những dòng sông!

Trong các kỷ niệm hồi xưa, tôi nhớ nhất là con sông Loa xanh biếc!

Tôi nhìn ánh mặt trời vỡ tan trong dòng nước; bọt sủi ngầu quanh những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.