CẬU TÚ - Trang 71

Đó một sự tình cờ kỳ lạ, ông ta thuộc nòi giống của tôi, ông sinh trong

cùng tỉnh, cùng thành phố và hầu như cùng phố.

“Để tôi ôm anh!”, ông kêu lên khi biết chuyện đó.

Cái mũi ông to tướng, làm tôi rất vướng trong lúc ôm hôn nhau. Ông

có một thói quen cũng rất khó chịu; hễ anh định nói là ông ta suỵt! và đặt
ngón tay lên miệng anh.

Ông có chân trong các hội kín mà lại; nguyên do là là thế!

“Tôi sẽ kéo anh em trong Hội Mùa tới .”

Tôi mở miệng để cảm ơn ông, ông liền đặt ngón tay lên miệng tôi.

“Và cả hội Hãy tự cứu mình, trời sẽ cứu ta“, ông nói.

Tôi định giơ tay lên, ông lại đặt ngón tay lên miệng tôi, mà ông để

ngón tay trên miệng tôi lâu quá. Tôi không thở được, thế đấy!

Lúc tôi nói với Ban chỉ đạo (nhóm trung kiên đã lấy tên là Ban từ sau

trận mưa rào) rằng sẽ có người của các hội kín tham gia, thì tác động rất là
mạnh.

- Như vậy sẽ không còn là một cuộc biểu tình nữa, mà là một cuộc

cách mạng! Người ta đã thốt ra một vài lời nghiêm trọng: “Tôi muốn ôm
hôn mẹ tôi trước ngày đó! - Chưa biết gì đời cả! - Ta sẽ tới ăn bữa tối tại
quán Diêm vương!”

Ngày vĩ đại đã tới.

Tôi men theo các bức tường tới nhà ông Lớpongiơ thành thử bị lấm

hết.

“Ông đã báo tin cho Hội Mùa biết chưa?” ông lại đặt ngón tay lên

miệng tôi như lần trước.

Suỵt!…”

“Ông ấy trả lời cậu thế nào?” Matutxanh hỏi tôi vào buổi tối lúc tôi

quay về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.