CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 214

“Anh đã lấy rồi.”

Cô chớp mắt, đôi mắt nâu trông tò mò như cú. “Anh lấy rồi ư? Nhưng…

làm thế nào? Ý em là, làm sao anh biết… thôi đừng bận tâm. Kell nói cho
anh biết phải không? Ờ, Felix đã giấu nó ở đâu thế?”

Cô đang hưởng thụ chuyện này. Grant thở dài. “Thế em nghĩ hắn giấu ở

đâu?”

“Trên trần nhà. Em nghĩ hắn đẩy một ô vuông trần nhà lên và giấu

chúng ở đó. Đó thật sự là một chỗ cất giấu lý tưởng trong phòng mà, Felix
không phải loại người giấu chúng trong ngăn bảo hiểm ở ngân hàng, nơi mà
em sẽ cất giấu chúng.”

“Không, em sẽ không làm thế”, Grant nói, bắt đầu bực mình rồi. “Em sẽ

đặt chúng trên trần nhà, như hắn ta đã làm.”

Jane cười toe toét. “Em đoán đúng rồi!”

“Phải, em đúng rồi.” Và anh hẳn không bao giờ nên bảo thế với cô.

Xoay người Jane, anh phát một cái vào mông cô. “ Đóng gói đồ đạc đi.
Người bạn nhỏ nhắn của em hẳn là loại hay căng thẳng, hắn kiểm tra chỗ
cất giấu của mình mỗi đêm trước khi đi ngủ, và chúng ta muốn đi thật xa
trước khi hắn làm thế.”

Jane lôi va li xuống và bắt đầu ném quần áo vào. Grant ngắm nhìn cô,

mồ hôi tuôn ra trên chân mày. Thậm chí trông cô còn đẹp hơn trong trí nhớ
của anh, bộ ngực tròn đầy và căng mọng, đôi chân dài thuôn mượt. Anh còn
chưa hôn cô. Grant tóm lấy cánh tay Jane, kéo cô quay ngoắt lại và ôm sát
cô vào lòng. “Anh nhớ em”, anh nói rồi hôn lên môi cô.

Jane đáp lại ngay lập tức. Cô nhón chân, áp sát vào người Grant, hai

cánh tay vòng quanh cổ và những ngón tay vùi sâu vào tóc anh. Anh đã cắt
tóc, những sợi tóc đen loan xoăn trượt qua ngón tay cô rơi về nếp cũ, uốn
hình hoàn hảo trên đầu anh. “Em cũng nhớ anh”, Jane thì thầm khi anh nhả
môi cô ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.