CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 217

Grant nuốt khan, nhìn chằm chằm vào cô. “Có phải em đang cố nói với

anh chuyện anh cũng đang nghĩ đến không?”

“Em nghĩ thế. Em vẫn chưa chắc lắm, nhưng tất cả các dấu hiệu đều có

rồi. Anh có phiền không?”

“Phiền ư? Chúa tôi, không đâu!”

Cảm xúc rõ ràng trong giọng Grant làm Jane thấy thật ấm áp, cô nhắm

mắt lại, vòng tay ôm chặt anh. Cô không còn sợ bóng tối nữa, vì đã có
Grant bên mình rồi.

***Hết***

Kiko 15/1/2016

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.