CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 112

– Gì?
– Thằng Trung Hiếu dụ dỗ con gái ông đi Sài Gòn, nó bảo con gái ông về
Kiên Lương lo thủ tục ly dị với thằng Bỉnh, trong lúc nó ở Sài Gòn cưới vợ.
Ngon lành nghe! Cưới con gái của tổng giám đốc công ty đóng tàu Bạch
Đằng.
Cái thằng, đúng là sở khanh có hạng.
Ông Hồi sững sờ giật phăng tờ báo đọc. Trên trang đầu tờ báo in tấm ảnh to
của Trung Hiếu, hai người mặc đồ cưới tươi cười đứng bên nhau. Hàng chữ
lớn:
“Chúc mừng đôi vợ chồng trai tài gái sắc!”.
Ông Hồi giận dữ nắm chặt hai tay mình lại:
– Đồ khốn nạn!
Cầm tờ báo, ông chạy về nhà, ném đùa vào mặt Yến Linh lúc cô đang ngồi
thẫn thờ trước nhà:
– Hãy xem đi! Thì ra nó dụ mày về đây là như vậy đó.
Yến Linh ngạc nhiên nhặt tờ báo lên. Cô lặng người trước hình ảnh ngay
trước mắt mình, Trung Hiếu cưới Bạch Hoàn. Sao anh có thể cư xử với cô
như vậy được? Không thể nào!
Yến Linh quỳ xuống, cô vò nát tờ báo gào lên đau đớn:
– Không thể nào ... anh Hiếu không đời nào bỏ con.
Ông Hồi cười gằn:
– Vậy ba mày có khả năng làm nên tấm ảnh này à? Nó muốn bỏ mày, bởi vì
mày chỉ là một con đàn bà hư hỏng bỏ chồng, không có học, không có tiền
bạc.
Ba mày chỉ là thằng già, bỏ biển cả không ngư dân, về đất liền chỉ biết pha
cà phê bán cho người mà thôi.
– Ba đừng nói nữa! Con lạy ba ...
Yến Linh bưng hai tai, cô không dám khóc trước mặt cha, cô cũng không
muốn tin Trung Hiếu là con người bội bạc. Cô phải đi về Sài Gòn hỏi cho
ra lẽ.
Cô đã vì ai mà phải chịu bao nhiêu điều cay đắng. Tất cả vì Trung Hiếu.
Yến Linh hấp tấp lao vào xếp quần áo vào túi xách. Ông Hồi quát lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.