CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 125

tới vỗ nhẹ lên mép ông. Mùi hương quyến rũ của giai nhân khiến ông Bạch
Đằng ngây ngất. Kỳ lạ, có bao nhiêu người phụ nữ sẵn sàng đến với ông,
nhưng sao trái tim ông lại đập mạnh trước cô gái ngây thơ này.
Xem ra cô còn nhỏ tuổi mà hơn cả Bạch Hoàn.
Ông rung động:
– Không biết tôi có còn diễm phúc gặp lại em không?
– Câu hỏi đó, ông nên dành cho em. Ông sang trọng trí thức như thế này,
còn em như loài đĩa đeo chân hạc.
– Không. Chiều nay gặp em tôi thấy mình như trẻ lại vậy.
– Vậy thì nếu ông cho phép, em sẽ thường xuyên gặp ông. Em và ông cùng
tạo cho nhau niềm vui của cuộc sống.
Ông Bạch Đằng vui mừng:
– Như vậy thì còn gì bằng.
Vả Yến Linh đã nấu cho ông Bạch Đằng bữa cơm đạm bạc, món cá khô
kho ớt, món canh rau bù ngót nấu tôm ... những món mà thuở hàn vi ông
Bạch Đằng đã ăn. Hơn ba mươi năm qua, từ lúc giàu có, ông chỉ ăn toàn
sơn hào hải vị.
– Em nấu ăn ngon lắm? Đừng nói tôi chưa từng ăn nghen. Lúc tôi còn nhỏ,
nhà nghèo lắm, mẹ tôi hay đi chợ mua khô cá về kho ăn, canh rau tàu bay,
rồi canh rau dền đỏ nấu tôm khô ... lúc đó ăn sao ngon lạ lùng. Khi tiền bạc
thừa mứa, ăn sơn hào hải vị chẳng thấy ngon.
Yến Linh mỉm cười:
– Nếu ông thích thì cứ thường xuyên đến đây, em nấu những món ăn dân dã
cho ông. Đừng mua thứ gì mang đến đây cả, hãy để tình bạn giữa em và
ông trong sạch.
Chưa bao giờ ông Bạch Đằng có cảm giác ấm áp đến thế, cái cảm giác của
thời trai trẻ, lúc vừa cưới vợ hai vợ chồng nghèo sống hạnh phúc trong căn
nhà nhỏ. Những điều ấy bây giờ chừng như sống lại ngọt ngào ấm áp.
Căn phòng trọ của Yến Linh vuông vức có mười hai mét vuông, nhưng gọn
gàng sạch sẽ cho con người cảm giác nhẹ nhàng. Một chiếc nệm nhỏ gấp
lại, nó được mở ra vào buổi tối, một cái bàn, một cái tủ. Và dưới nền gạch
thật nhiều những con gấu bông bằng vải, dụng cụ may.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.