CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 36

– Ba gọi con!
– Ừ.
Ông Bạch Đằng buông xấp hồ sơ đang xem ngẩng đầu lên nhìn con gái:
– Con chuẩn bị đi, chiều nay ba có hẹn ăn cơm tối với bác Trung Tín đó.
Bạch Hoàn sầm mặt:
– Sao ba cứ bắt con lấy chồng vậy? Con chưa muốn lấy chồng.
– Con không có sự lựa chọn. Ba cấm con đi gặp cô Thư Anh gì đó, không
được mang cô gái bệnh hoạn đó về nhà. Đừng có tưởng ba không biết con
sống như thế nào. Con cãi lời ba, ba sẽ bán hết công ty. Tiền bán công ty, ba
sẽ cho hết cơ quan từ thiện.
Bạch Hoàn giận dữ:
– Tại sao ba cứ ép con làm cái điều mà con không thích vậy?
– Nếu con sống đàng hoàng, ba sẽ không ép con. Bản thân con là người có
học, tại sao con lại có mối yêu thương quan hệ như vậy? Yêu một người
cùng phái với mình một cách bệnh hoạn như vậy sao? Ba muốn tốt cho con,
nếu con không chịu sửa đổi thì đừng có trách ba.
Bạch Hoàn nghiến răng. Cô thấy căm ghét cha. Tại sao ông cứ muốn cô lấy
chồng và luôn dọa sẽ hiến hết tài sản ông có cho cơ quan từ thiện.
Bạch Hoàn chợt thấy căm ghét cái gã đàn ông nào đó muốn cưới cô. Cô và
anh ta không quen biết nhau, anh ta có cưới cô cũng vì tiền của ba cô.
Được, xem như cô thuê anh ta làm chồng của cô, như cô thuê một gã người
làm xách dép cho cô. Cái gã bù nhìn ấy sẽ là tấm bình phòng che chắn cho
cô.
Đi ra ngoài, Bạch Hoàn lái xe tìm Thư Anh. Cô ngồi vào lòng Thư Anh:
– "Anh cho em lấy chồng không?
Thư Anh phì cười:
– Chán anh" rồi à?
– Không phải chán, mà ông già bắt lấy chồng, nếu không ổng bán công ty
rồi hiến hết cho từ thiện.
Thư Anh kêu lên:
– Ông già làm áp lực ghê như vậy ả? Cũng được thôi, cưng đi lấy chồng,
"anh" không ghen đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.