CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 65

Yến Linh lúng túng ừ đại, thằng Kha cười toe toét:
Thằng cu Bo bên nhà bác Tư nó nói ... hí hí ... - Thằng Kha che miệng nói
nhỏ xíu như sợ có ai nghe - Ba nó uống rượu vào tối ngủ là đái dầm, bị mẹ
nó chửi um sùm luôn.
Yến Linh nghiêm mặt:
– Con không được nói điều này với ai nghe chưa, bác Tư sẽ giận con.
– Dạ.
Nằm bên cạnh thằng Kha, Yến Linh cứ mở to mắt ra. Nó đã ngủ, hai tay
ôm cái gối ôm, gương mặt hồn nhiên ngây thơ. Yến Linh ước gì mình được
như nó ...
Bên phòng, Bỉnh chua xót. Sao bây giờ trở lại như thuở ngày nào anh và
Yến Linh chung sống trong một căn nhà, mà mỗi người một phòng vậy?
Bỉnh trỗi dậy, anh là chồng, anh có quyền với vợ của mình. Tại sao anh đi
uống rượu và làm vẻ say cho cô xa lánh anh, dù có thế nào đi nữa, thì cô
vẫn phải là của anh.
Bỉnh bước vào phòng thằng Kha, anh lay vai Yến Linh:
– Em qua bên kia cho anh bảo. Thằng Kha ngủ rồi, không có em, anh
không ngủ được.
Yến Linh bối rối ngồi dậy đi theo Bỉnh. Cô không nằm mà ngồi trên ghế.
– Anh Bỉnh ...
Bỉnh ngắt ngang:
– Khuya lắm rồi, sao còn ngồi đây?
Anh ôm cô hôn vào má:
– Em giận anh đi biển những nửa tháng mới về à? Đừng có trẻ con! Anh đi
kiếm tiền, chiều nay em có nhiều tiền rồi đó, em muốn xài gì xài đi.
– Em không có giận anh.
Yến Linh trân người chịu đựng nụ hôn của Bỉnh. Nụ hôn của người chồng
cho vợ và đòi hỏi bổn phận làm vợ của cô. Những cảm xúc khi cô đến với
anh không còn tồn tại, mà là một sự đau khổ.
Yến Linh đẩy mạnh Bỉnh ra:
– Em ... xin lỗi.
Bỉnh nghiến đôi hàm răng mình lại, đau đớn và giận dữ, anh cố cất giọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.