CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 78

xác mình chìm sâu xuống đáy biển, sau đó nó sẽ nổi lên và tấp vào đâu đó,
mặc cho bầy cá làm mồi.
Thằng Kha vẫn đợi anh về, nó sẽ nói dỗi:
"Sao mà ba láu về như thế hả?".
Còn Yến Linh, bây giờ cô đâu có nhớ anh nữa, nhớ những gì anh đã làm
cho cô, trở lại với tình yêu đầu đời, hẳn cô rất hạnh phúc. Em hãy sống
hạnh phúc, hạnh phúc mãi nghe em, còn bé Kha, con hãy quên ba. Con
hạnh phúc, có hai người cha yêu con, trong lúc ba không hề biết ba mẹ
mình là ai.
Kha ơi! Ba sắp kiệt sức rồi, hai tay ba mỏi nhừ, cố giữ chặt chùm can nhựa,
không biết khi nào ba không còn nắm chặt chùm can nhựa được nữa. Ba
đang lạnh quá, nửa thân thể trên chùm can nhựa, một nửa thân thể dưới
nước biển ...
Miên man trong ý nghĩ đớn đau ấy, Bỉnh ngất đi ...
Bão tan, ông Hồi là người từ đất liền về cù lao đầu tiên, trong cái hăm hở
của người tù được trả tự do trước thời hạn. Ông nhảy lên bờ và tưởng tượng
đến vẻ vui mừng của thằng Kha, rồi Bỉnh ...
Tối nay cha vợ và chàng rể sẽ nhậu một bữa. May là cơn bão thổi ra biển,
căn nhà quen thuộc của ông vẫn bình chân như vại.
Lên bờ rồi, ông Hồi chạy riết, chạy rút. Gần năm năm trong tù, chưa khi
nào ông được chạy, hôm nay đôi chân như phấn chấn lên. Ông xúc động
đến ngây người ra khi nhìn thấy căn nhà quen thuộc của mình.
Ông hét to lên:
– Yến Linh ơi! Ba về rồi nè. Kha ơi! Ra đón ông ngoại!
Thằng Kha lao ra trước tiên, nó hét tướng lên:
– Ông ngoại ...
Ông Hồi bế nó lên sung sướng:
– Ông ngoại được tự do rồi con ạ.
Yến Linh cùng với Trung Hiếu chạy ra. Cơn bão bắt họ ở lại, và vì những
điều tang tóc đang bao trùm lên cù lao, những ngư dân ra khơi trước hôm
có bão đều không một ai sống sót trở về, họ vĩnh viễn đi vào lòng đại
dương, mọi người đang tìm thi thể của họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.