CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 89

Mắt Bạch Hoàn đỏ lên như muốn khóc, thế mà cô vẫn cười:
– Không cần cảm ơn em. Anh làm việc cho em, em và anh cùng có lợi, có
điều xin anh hãy xem em như bạn, em thích như vậy.
Bạch Hoàn đưa tay ra:
– Chúng ta bắt tay cho một tình bạn khởi đầu, được không anh?
Trung Hiếu vui vẻ đưa tay ra:
– Anh rất hân hạnh khi được Bạch Hoàn xem như bạn.
Bàn tay mềm mại của Bạch Hoàn đưa ra nằm gọn trong bàn tay Trung
Hiếu, cô mỉm cười:
– Hôm nào, nếu có thể, anh cho em làm quen với chị ấy.
– Vâng!
– À! Hay là tối nay có buổi tiệc chiêu đãi ký hợp đồng đóng tàu cho một
công ty hàng hải, anh đến dự, mang theo chị ấy nữa nghen. Bảy giờ rưỡi tối
em cho xe đến đón.
– Tôi không biết Yến Lĩnh có đi được không vì còn có cháu bé.
– Anh cứ dẫn cháu đi luôn. Chiều anh chuẩn bị sẵn đi nghen.
Bạch Hoàn đi ra cửa. Trung Hiếu cảm kích nhìn theo. Anh mến phục Bạch
Hoàn, có không hề kiêu ngạo, được làm việc với cô là điều anh rất thích,
bao giờ cô cũng ưu đãi anh. Tiếc là anh gặp cô quá muộn.
Trung Hiếu phấn khởi ra về, mặt anh tươi hớn hở, anh đi ngay vào bếp.
Yến Linh đang nấu thức ăn, anh ôm qua cô, ghé hôn vào má cô, Yến Linh
mìm cười:
– Anh có chuyện vui hả?
– Ừ. Như anh nói với em đó, anh định xin nghỉ ở Bạch Đằng, bỏ Kiên
Lương về Sài Gòn, công ty cũng phân bổ chỗ tốt cho anh, nghỉ làm việc ở
công ty, anh tiếc lắm, nhưng mà phải đối diện với Bạch Hoàn, anh thấy sao
sao ấy, nên xin nghỉ việc. Không ngờ Bạch Hoàn nói cể không để công và
tư lẫn lộn, anh không cưới cổ, vì hai người không có tình cảm với nhau là
điều dễ hiểu. Cổ bảo anh không được nghỉ, hãy ở lại và cổ xé đơn xin nghỉ
việc của anh.
Yến Linh cười nhẹ:
– Hèn nào trông anh vui quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.