CÂY BÁCH BUỒN - Trang 101

con ngựa rầu rĩ đó. Cô ta thật là ngốc, nhưng như thế đó.
Poirot:
- Tôi hiểu ra rồi.
Lord nói một cách chua cay:
- Ồ, phải lắm, ông thấy rõ rồi. Chẳng cần phải tế nhị gì về chuyện đó nữa.
Tôi đã điên đảo vì cô ta liền. Chính vì thế tôi không muốn cô ta bị treo cổ.
Ông hiểu chưa?
Poirot nói:
- Cô ta bị kết tội như thế nào?
- Cô ta bị buộc tội đã giết một cô gái tên là Mary Gerrard, bằng cách đầu
độc bằng chất morphine hydrochloride. Chắc chắn ông đã đọc bản tường
thuật cuộc điều tra trên báo chí.
Poirot nói:
- Còn động cơ sát nhân là gì?
- Vì ghen.
- Theo ý cậu thì cô ta không làm việc ấy hay sao?
- Không, cố nhiên là không rồi.
Hercule Poirot trầm ngâm nhìn chàng một lát, rồi nói:
- Cậu muốn tôi làm gì? Điều tra vụ ấy phải không?
- Tôi muốn cô ta được tha.
- Cậu ơi, tôi đâu có phải là luật sư bào chữa.
- Tôi xin nói rõ hơn: tôi muốn ông kiếm ra bằng chứng khiến cho luật sư có
thể cãi cho cô ta được tha bổng.
Hercule Poirot nói:
- Cậu nói hơi lạ đấy.
Peter Lord nói:
- Vì tôi không che dấu vụ đó đi, ông muốn nói thế chớ gì? Đối với tôi thì
thực là giản đơn. Tôi muốn cô ta được tha bổng. Tôi nghĩ chỉ có ông là
người duy nhất làm được việc đó.
- Cậu muốn tôi xem xét các sự kiện ư? Tìm ra sự thực ư? Khám phá xem
thực sự đã xảy ra như thế nào ư?
- Tôi muốn ông kiếm ra các sự kiện tỏ ra thuận lợi cho cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.