CÂY BÁCH BUỒN - Trang 102

Hercule Poirot tỉ mỉ, thận trọng đốt một điếu thuốc lá nhỏ xíu. Ông nói:
- Thế nhưng cái điều cậu nói đây có hơi không trái đạo lý không? Đạt được
sự thực, đó là điều làm tôi bao giờ cũng quan tâm. Nhưng sự thực là con
dao hai lưỡi. Giả thử tôi tìm ra các sự kiện chống lại cô tiểu thư ấy thì sao?
Cậu có yêu cầu tôi giấu nhẹm đi không?
Peter Lord đứng lên, mặt trắng bệch. Chàng nói:
- Không thể nào thế được. Ông chẳng thể nào tìm ra sự gì có thể chống lại
cô ta hơn là những sự kiện đã có. Chúng là tội chứng riết ráo quá, đầy đủ
quá. Có cả một đống bằng chứng chống lại cô ta rõ ràng minh bạch, cho tất
cả mọi người đều thấy. Ông chẳng thể nào kiếm ra cái gì có thể buộc tội cô
ta đầy đủ hơn là cô ta bị buộc tội đâu. Stillingfleet nói ông tài tình lắm. Tôi
yêu cầu ông dùng hết tài trí mình để tìm ra một lối thoát, một cái chước có
thể được.
Hercule Poirot nói:
- Chắc chắn là các luật sư của cô ta sẽ làm như thế.
- Họ có làm thế không? - Chàng cười khinh bỉ - Họ bị bại ngay trước khi
khởi sự. Họ nghĩ là chẳng có hy vọng. Họ đã trao nhiệm vụ bào chữa cho
Bulmer, luật sư biện hộ, là người chắc chắn thất bại; điều đó tự nó là một sự
phản bội rồi. Y cãi hùng hồn lắm - thổn thức nhà nghề lắm - chỉ nhấn mạnh
đến tuổi trẻ của tù nhân - thế thôi. Thế nhưng quan tòa sẽ chẳng khi nào để
cho y thành công được. Chẳng có chút hy vọng nào.
Hercule Poirot nói:
- Giả sử là cô ta phạm tội - thì liệu cậu có còn muốn cho cô ta được trắng
án không?
Peter Lord điềm nhiên nói:
- Có chứ.
Hercule Poirot cựa mình trong ghế bành, nói:
- Cậu làm cho tôi thấy hứng thú lắm.
Một lát sau ông nói:
- Tôi nghĩ cậu nên kể cho tôi biết những sự kiện chính xác của vụ này.
- Ông chưa đọc báo về vụ này sao?
Hercule Poirot phẩy tay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.