CÂY BÁCH BUỒN - Trang 104

- Cô ta cùng với bà điều dưỡng khu vực uống trà với bánh xăng-uých. Bà ta
pha trà, còn Mary rót ra. Chắc không thể có gì nữa. Cố nhiên là, tôi biết luật
sư sẽ đánh trống lãng về số bánh xăng-uých, họ sẽ nói rằng cả ba người
cùng ăn bánh thì do đó không thể nào bảo chứng được là chỉ có một người
bị đầu đọc. Họ đã nói như thế trong vụ Hearne, chắc ông còn nhớ.
Poirot gật đầu nói:
- Thế nhưng quả thật là rất đơn giản. Ta xếp một chồng bánh xăng-uých.
Trong một chiếc bánh trong số đó có thuốc độc. Tôi đưa khay ra. Trong
tình trạng văn minh của chúng ta hiện thời, kết luận tất nhiên phải là, người
nào được đưa khay cũng sẽ lấy chiếc bánh gần mình nhất. Tôi đoán chừng
là Elinor Carlisle đưa khay cho Mary Gerrard trước?
- Đúng thế.
- Mặc dù là bà điều dưỡng, là người nhiều tuổi hơn, có mặt trong phòng?
- Phải rồi.
- Thế thì có vẻ không đẹp lắm.
- Thực sự nó chẳng nói lên điều gì cả. Người ta không giữ nghi thức trong
một bữa ăn picnic.
- Ai cắt bánh xăng-uých?
- Elinor Carlisle.
- Trong khu nhà còn có ai khác nữa không?
- Không có ai khác cả.
Poirot lắc đầu:
- Thực tệ hại quá. Thế cô ta không có cái gì ngoài nước trà và bánh xăng -
uých sao?
- Không có gì cả. Các đồ ăn uống tìm thấy trong dạ dày cho ta biết như vậy.
Poirot nói:
- Người ta cho là Elinor Carlisle hy vọng rằng cái chết của cô gái kia sẽ
được xem như là bị trúng độc do thức ăn? Cô ta định giải thích như thế nào
về sự kiện chỉ có một người trong bữa đó bị trúng độc?
Peter Lord nói:
- Thỉnh thoảng cũng có xảy ra như vậy. Hơn nữa, bữa đó có hai cái hũ bột
nhồi - bề ngoài cả hai hũ trông giống hệt nhau. Có thể nghĩ là một hũ thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.