CÂY BÁCH BUỒN - Trang 109

Gerrard đã lấy morphine sau khi hai người rời phòng - là cô ta đã tự tử,
đúng thực là thế.
- Cô ta có lý do nào để tự tử không?
- Không có bất kỳ lý do nào cả.
- Cô ta có thuộc về loại người có khuynh hướng tự vẫn không?
- Không.
Poirot nói:
- Mary Gerrard là người như thế nào?
Peter Lord suy nghĩ.
- Cô ta là… là một cô bé xinh xắn. Phải, đúng là một cô bé xinh xắn.
Poirot thở dài, nói khẽ.
- Cái anh chàng Roderick Welman có yêu cô ta vì cô ta là một cô bé xinh
không?
Peter Lord nói:
- Ồ, tôi hiểu ông định nói gì rồi. Cô ta đẹp, trông được lắm.
- Thế còn cậu nữa? Cậu không có cảm tình với cô ta sao?
Peter Lord nhìn chăm chăm:
- Lạy Chúa, không.
Hercule Poirot nghĩ ngợi một lát, rồi nói:
- Roderick Welman nói rằng giữa ông ta và Elinor Carlisle có mối thân
tình, nhưng không có gì thắm thiết hơn. Cậu có đồng ý về điều đó không?
- Làm sao tôi biết được chứ?
Poirot lắc đầu:
- Lúc cậu vào phòng này cậu có nói với tôi là Elinor Carlisle có thị hiếu tồi,
đi yêu cái anh chàng có cái mũi dài, hợm hĩnh, kênh kiệu. Đó chính là bức
họa miêu tả Roderick Welman, tôi nghĩ thế. Như vậy là, theo cậu thì cô ta
có thực quan tâm đến ông ta ta.
Peter Lord bực tức, thấp giọng nói:
- Ừ, thì cô ta để ý đến anh ta đấy. Để ý sát rạt.
Poirot nói:
- Vậy là đã có động cơ rồi.
Peter Lord nhìn chếch về phía ông, mặt bừng bừng tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.