CÂY BÁCH BUỒN - Trang 166

- Ông ta nghèo hay giàu?
- Roddy ư? Anh ấy không có nhiều tiền riêng.
- Ông ta có tiêu pha phung phí không?
Elinor hầu như lơ đãng nói:
- Cả hai chúng tôi đều nghĩ như thế chẳng có gì là quan hệ cả. Chúng tôi
biết rằng một ngày kia…
Nàng ngừng lời.
Poirot nói mau:
- Cô trông vào số tiền thừa kế kia, phải không? Điều đó thực không hiểu
nổi.
Ông nói tiếp:
- Có lẽ cô đã nghe nói về kết quả cuộc giải phẫu tử thi của bà cô. Bà ta đã
chết vì bị đầu độc bằng chất morphine.
Elinor lạnh lùng nói:
- Tôi không giết bà.
- Cô có giúp bà ta tự giết mình không?
- Tôi có giúp không? Ồ, tôi hiểu rồi. Không, tôi không giúp.
- Cô có biết rằng cô của cô chưa làm di chúc không?
- Không, tôi không có ý nghĩ gì về việc đó.
Lúc này giọng nàng uể oải, thẫn thờ. Câu trả lời có vẻ máy móc, hờ hững.
Poirot nói:
- Còn cô, cô đã làm di chúc chưa?
- Thưa đã.
- Có phải cô đã làm di chúc vào cái ngày bác sĩ Lord nói với cô về việc đó
không?
- Phải - Làn sóng hồng lại thoáng gợn lên.
Poirot nói:
- Cô Carlisle, cô đã để lại tài sản như thế nào?
Elinor điềm nhiên nói:
- Tôi để lại tất cả cho Roddy - Roderick Welman.
Poirot nói:
- Ông ta có biết việc đó không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.