CÂY BÁCH BUỒN - Trang 173

- Người ta không thực hành nghề trinh thám với một cuốn sách giáo khoa.
Mà dùng trí thông minh tự nhiên của mình.
Lord nói:
- Ở đó có lẽ ông tìm được một manh mối nào.
Poirot thở dài:
- Ông đọc quá nhiều tiểu thuyết trinh thám. Lực lượng cảnh sát của ông ở
vùng này hoàn toàn đáng khâm phục. Tôi tin chắc là họ đã lục soát khu
nhà, vườn tược, đất đai rất kỹ càng.
- Họ làm thế để có bằng chứng chống lại Elinor Carlisle - chớ không phải
có bằng chứng giúp đỡ cô ta.
Poirot nói:
- Cậu ơi, lực lượng cảnh sát ở đây đâu có phải là con ác quỷ. Elinor Carlisle
bị bắt vì người ta tìm thấy đầy đủ chứng cớ để xác minh một sự lệ chống lại
cô ta - một sự lệ rất trầm trọng, tôi có thể nói thế. Việc tôi đến hiện trường
thật là cô ích khi mà cảnh sát đã qua đó rồi.
- Nhưng bây giờ ông lại muốn đi đến đó, tại sao? - Peter phản đối.
Poirot lắc đầu nói:
- Đúng rồi, bây giờ thì lại cần thiết. Bởi vì bây giờ tôi biết đúng cái điều tôi
đang tìm kiếm
. Ta cần phải biết bằng những tế bào của óc trước khi dùng
đến mắt mình.
- Thế ra ông nghĩ rằng vẫn còn có thể có - một cái gì đó - ở đó hay sao?
Poirot nhẹ nhàng nói:
- Tôi có một ý nghĩ nhỏ là chúng ta sẽ tìm thấy một cái gì - đúng thế.
- Một cái gì đó để chứng tỏ sự vô tội của Elinor Carlisle, phải không?
- À, tôi không nói thế.
Lord ngựng sững lại:
- Ông không có ý nói là ông vẫn còn nghĩ cô ta phạm tội?
Poirot nghiêm trọng nói:
- Cậu phải chờ đã, cậu ạ, trước khi có được một lời đáp cho câu hỏi đó.

* * *
Poirot dùng bữa trưa với bác sĩ trong một căn phòng vuông đẹp, có cửa sổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.