CÂY BÁCH BUỒN - Trang 175

- Ông dùng y làm gì?
- Cái việc cuối cùng tôi đã dùng y làm là lục soát thực kỹ căn phòng bà
Welman.
- Y đã tìm kiếm cái gì ở đó?
Poirot nói:
- Ta thường thích biết một cách chính xác người ta đã nói dối mình không?
- Welman có nói dối không?
- Dứt khoát là có.
- Còn ai khác đã nói dối ông?
- Tất cả mọi người, tôi nghĩ thế: cô O’Brien nói dối một cách lãng mạn, bà
Hopkins nói dối một cách ngoan cố, bà Bishop nói dối một cách hiểm độc.
Còn cậu nữa…
- Lạy Chúa! - Lord không khách khí khi ngắt lời - Ông không nghĩ rằng tôi
đã nói dối ông, phải không?
- Chưa đâu - Poirot thừa nhận.
Bác sĩ Lord ngồi thụt xuống ghế, nói:
- Ông là kẻ đa nghi nhất đời đấy, ông Poirot ạ.
Rồi nói tiếp:
- Nếu ông đã dùng xong bữa, thì chúng ta lên đường đi Hunterbury? Sau đó
tôi còn mấy bệnh nhân, rồi còn phải mổ xẻ nữa.
- Xin tùy ý cậu.
Họ đi bộ do cổng sau vào khu vườn. Giữa đường đi tới nhà, họ gặp một
chàng thanh niên cao lớn, đẹp trai đang đẩy xa cút-kít. Chàng ta đưa tay lên
mũ kính cẩn chào bác sĩ Lord.
- Chào Horlick. Thưa ông Poirot, đây là Horlick làm vườn. Sáng hôm đó
chú ta đã làm việc tại đây
Horlick nói:
- Thưa đúng thế. Sáng hôm đó tôi có gặp và nói chuyện với cô Elinor.
Poirot hỏi:
- Cô ta đã nói gì với chú?
- Cô ta cho tôi biết khu nhà đã bán rồi, điều đó làm tôi rất sửng sốt, thưa
ông; nhưng cô Elinor nói cô ta sẽ nói giúp tôi với thiếu tá Somervell, và vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.