CÂY BÁCH BUỒN - Trang 176

tôi đã tập nghề tốt dưới sự hướng dẫn của ông Stephens ở đây, có lẽ thiếu tá
sẽ giữ tôi lại làm - nếu như ông ta không nghĩ tôi còn quá ít tuổi không làm
được trưởng vườn.
Bác sĩ Lord nói:
- Trông cô ta hôm ấy có vẻ giống như thường ngày không, Horlick?
- Dạ, vẫn như thường, ngoại trừ cô ta có vẻ hơi kích động giống như…
dường như cô ta có điều gì ở trong trí óc.
Poirot nói:
- Chú có biết Mary Gerrard không?
- Ồ, thưa có chứ. Nhưng không được rõ lắm.
Lord nói:
- Cô ta là người ra sao?
Horlick có vẻ bối rối:
- Ra sao à, thưa ông? Ông muốn nói là cô ta trông ra sao ư?
- Không hẳn thế. Tôi muốn nói là, cô ta là loại người như thế nào?
- Ồ, thưa ông, cô ta thuộc hạng cao cấp. Xinh đẹp. Nghĩ đến mình hơi
nhiều, tôi cho là thế. Ông thấy đấy, bà lão Welman rất yêu mến cô ta. Điều
này làm cho ông bố cô ta tức đến phát điên lên được.
Poirot nói:
- Theo tôi nghe nói, ông già đó tâm tính không được bình tĩnh lắm, phải
không?
- Dạ, đúng thế. Lúc nào cũng cáu kỉnh, cộc cằn, tính tình được người tạo
nên như thế. Rất ít khi có được một lời lịch sự, nhã nhặn.
Poirot nói:
- Buổi sáng hôm ấy chú có mặt ở đây. Lúc đó chú đang làm việc tại đâu?
- Thưa, chủ yếu tôi làm việc trong vườn bếp.
- Từ đó chú không trông thấy được khu nhà, phải không?
- Dạ, thưa không.
Lord nói:
- Nếu có người nào đi lên khu nhà - lên cửa sổ nhà kho - thì chú không
trông thấy họ chứ?
- Dạ, thưa không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.