CÂY BÁCH BUỒN - Trang 177

Lord nói:
- Hôm ấy chú đi ăn cơm vào lúc nào?
- Thưa, vào lúc một giờ.
- Lúc ấy chú trông thấy một cái gì - chẳng hạn như một người đi lảng vảng,
hay một cái xe ở phía ngoài?...
Horlick ngước mày ngạc nhiên:
- Thưa, có phải ở bên ngoài cổng sau không? Thưa, lúc ấy có chiếc xe hơi
của ông đậu ở đó - không phải xe của ai khác.
Lord kêu lên:
- Xe của tôi à? Không phải là xe tôi đâu. Sáng hôm ấy tôi sang
Withdenbury. Mãi đến hai giờ mới trở về.
Horlick có vẻ bối rối:
- Thưa, tôi chắc đó là xe của ông - anh chàng hoài nghi nói.
Lord nói mau:
- Ồ, điều đó chẳng quan hệ gì. Thôi, chào Horlick.
Chàng cùng Poirot bước đi. Horlick đăm đăm trông theo họ trong mấy
phút, rồi đẩy xa cút-kít tiến lên.
Lord nói nhẹ nhàng - nhưng rất xao xuyến:
- Cuối cùng… có một cái gì. Xe ai đậu trong đường hẻm sáng hôm ấy thế
nhỉ?
Poirot nói:
- Xe của cậu hiệu gì?
- Hiệu Ford 10 - màu xanh nước biển. Đó là loại xe thông thường, cố nhiên
rồi.
- Cậu có chắc đó không phải là xe của cậu không? Cậu không lẫn ngày
chứ?
- Chắc chắn không. Hôm ấy tôi sang Withdenbury, sau đó trở về, ăn chút
đỉnh vào bữa trưa, rồi có điện thoại gọi cho biết về Mary Gerrard, tôi vội đi
đến.
Poirot nói khẽ:
- Thế là hình như cuối cùng chúng ta đã đạt tới một cái gì rõ rệt.
Lord nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.