CÂY BÁCH BUỒN - Trang 179

trên một tờ giấy viết thư rút từ túi ra.
Lord nói:
- Quẹt nước ngoài. Lạy Chúa! Quẹt Đức.
Poirot nói:
- Mary Gerrard vừa mới từ Đức về mà.
Lord hớn hở nói:
- Bây giờ thì chúng ta đã có được một cái gì rồi. Ông không thể nào phủ
nhận được nhé.
Poirot chậm rãi nói:
- Có lẽ thế.
- Nhưng, thực là khốn khiếp. Ai ở quanh đây mà lại có quẹt nước ngoài
được cơ chứ?
Poirot nói:
- Tôi biết… tôi biết.
Mắt ông, cặp mắt băn khoăn, bối rối, nhìn qua kẽ cây thấy khung cửa sổ.
Ông nói:
- Không đơn giản như cậu tưởng đâu. Có một sự khó khăn rất lớn. Cậu
không tự thấy đó sao?
- Cái gì thế? Xin cho tôi biết.
Poirot thở dài:
- Nếu cậu không tự mình thấy ra thì… Nhưng thôi, chúng ta hãy tiếp tục đi.
Họ đi tới khu nhà. Lord rút chìa ra mở khóa cửa sau.
Lord đi dẫn đường qua buồng rửa bát tiến đến nhà bếp, dọc theo một lối đi
có một bên là phòng vệ sinh, một bên là phòng kho của viên quản gia. Hai
người nhìn quanh phòng kho.
Trong phòng kho có mấy cái tủ thường dùng có cửa kéo bằng kính, đựng ly
cốc và đồ sứ. Có một lò ga, hai cái ấm và mấy cái hộp ghi chữ TràCà-
phê
đặt trên một chiếc giá ở phía trên. Có một thùng thoát nước và một
chậu rửa. Trước mặt cửa sổ là một cái bàn.
Lord nói:
- Elinor Carlisle cắt bánh xăng-uých ở bàn này. Người ta kiếm thấy mẫu
giấy nhãn hiệu thuốc morphine trong kẽ nứt của sàn nhà ở dưới cái thùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.