CÂY BÁCH BUỒN - Trang 209

- Thưa không. Tin đó đến với tôi quá bất ngờ, làm tôi ngạc nhiên.
- Cô có nghĩ rằng buổi tối ngày 28 tháng sáu khi bà ta chết bà ta đã cố dặn
dò cô không?
- Lúc ấy tôi biết rằng cô tôi đã không đặt điều khoản di chúc cho Mary
Gerrard, nên bà lo lắng muốn làm việc đó.
- Thế rồi nhằm thực hiện ý nguyện của bà ta, cô đã tự mình trù tính cấp cho
cô gái kia một số tiền, phải không?
- Thưa phải. Tôi muốn thực hiện ý nguyện của cô Laura. Tôi rất biết ơn về
tấm lòng tốt mà Mary đã tỏ ra đối với cô tôi.
- Ngày 26 tháng bảy, cô đã từ London đi xuống Maidensford và trọ tại lữ
quán King’s Arms, phải không?
- Thưa phải.
- Cô xuống đó nhằm mục đích gì?
- Có người mua khu nhà của tôi, ông ta muốn đến ở càng mau càng tốt. Tôi
phải xem lại các vật dụng cá nhân của cô tôi, và giải quyết các việc chung
chung.
- Ngày 27 tháng bảy, trên đường đi đến phủ đệ Hunterbury, cô đã mua các
thứ thực phẩm phải không?
- Thưa phải. Tôi nghĩ ăn bữa trưa pic-nic ở đó sẽ ung dung, thoải mái hơn
là đi trở lại làng.
- Thế rồi cô tiếp tục đi đến khu nhà, sắp xếp các vật dụng của bà cô, phải
không?
- Thưa phải.
- Rồi sau đó?
- Tôi xuống phòng kho, cắt mấy cái bánh xăng-uých. Rồi tôi đi xuống nhà
săn, mời bà điều dưỡng Hopkins và Mary Gerrard lên khu nhà.
- Tại sao cô làm thế?
- Tôi muốn họ khỏi phải đi bộ về làng rồi lại trở lên khu nhà trong lúc trời
nóng bức.
- Sự thực là, đó là một việc làm tự nhiên và tử tế của cô. Họ có nhận lời
mời không?
- Thưa có. Họ cùng với tôi đi lên khu nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.