CÂY BÁCH BUỒN - Trang 22

mấy nả. Có được một người tươi tắn, trẻ trung như cháu đây quanh quẩn
bên mình thì thật là đáng kể nhiều lắm đối với bà ta. Cháu có phần hành tốt
đẹp lắm trong phòng bệnh.
Mary nói khẽ.
- Nếu cô thực sự nghĩ thế… làm cho cháu cảm thấy dễ chịu hơn… Cháu rất
yêu bà Welman. Bà ta lúc nào cũng tốt bụng đối với cháu. Cháu sẽ làm bất
cứ việc gì cho bà.
Bà Hopkins thản nhiên nói:
- Thế thì tốt hơn hết là cháu nên ở lại đây và đừng có thắc mắc nữa. Sẽ
chẳng lâu đâu.
Mary nói:
- Cô định nói gì thế…?
Mắt nàng mở to, sợ hãi.
Bà Hopkins nói:
- Kìa, bố cháu đang từ nhà săn đến - và theo cô thì chắc hôm nay ông ta
không được vui.
Họ tiến đến gần cổng sắt lớn. Trên những bậc thang của nhà săn, một ông
già lưng còng đang khập khiễng khó nhọc leo xuống hai bậc.
Bà Hopkins vui vẻ nói:
- Chào ông Gerrard.
Ephraim Gerrard nói cộc lốc:
- A!
- Tiết trời đẹp lắm - Bà Hopkins nói.
Lão Gerrard cáu kỉnh nói:
- Có lẽ đối với bà thôi, chớ chẳng phải đối với tôi. Tôi đau lưng dữ quá.
Bà Hopkins tươi cười:
- Tôi cho là tại tuần rồi ẩm ướt. Với cái khí hậu khô ráo, nóng bức như thế
này, thì chẳng bao lâu sẽ hết sạch cả thôi.
Cử chỉ nhanh nhẹn lành nghề của bà xem chừng làm bực mình lão già.
Lão hậm hực nói:
- Điều dưỡng mới chả điều dưỡng, đều giống nhau tuốt. Cứ hơn hớn trước
nỗi buồn phiền của kẻ khác thôi. Chẳng có ý tứ gì! Cả cái con Mary kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.