CÂY BÁCH BUỒN - Trang 46

Một tiếng khàn khàn nữa vang lên. Elinor đoán ra ý nghĩa, liền nói.
- Mary Gerrard, phải không cô?
Bàn tay phải lắc lư chậm chậm tỏ ý tán thành.
Từ môi bà già bệnh hoạn thốt ra một tiếng lào phào. Bác sĩ Lord và Elinor
nhăn mặt, không hiểu. Tiếng đó nhắc đi nhắc lại nhiều lần, thế rồi Elinor
bắt được một tiếng.
- Điều khoản? Cô muốn đặt một điều khoản cho cô ta vào trong di chúc của
cô, phải không? Cô muốn cô ta có được một số tiền, phải không? Cháu rõ
rồi, cô Laura ạ. Việc đó sẽ đơn giản thôi. Ngày mai ông Seddon sẽ xuống
đây; mọi sự sẽ được thu xếp ổn thỏa đúng như cô muốn.
Bệnh nhân hình như trút được gánh nặng. Cái nhìn lo lắng phai nhòa đi trên
con mắt cầu khẩn van lơn. Elinor nắm lấy tay bà, cảm thấy các ngón tay
xiết nhẹ yếu ớt.
Bà Welman cố sức nói.
- Cháu… tất cả… cháu…
Elinor nói:
- Dạ, dạ, cô để tất cả mọi việc đó cho cháu. Cháu sẽ lo liệu sao cho mọi
chuyện làm đúng theo ý cô.
Nàng lại cảm thấy các ngón tay xiết nhẹ. Rồi buông lỏng ra. Mi mắt sụp
xuống, khép lại.
Bác sĩ Lord đặt bàn tay lên cánh tay của Elinor, nhẹ nhàng kéo nàng ra khỏi
phòng. Cô O’Brien lại đến ngồi cạnh giường.
Trên đầu cầu thang bên ngoài Mary Gerrard đang nói chuyện với bà
Hopkins. Nàng xô lên phía trước.
- Ồ, bác sĩ Lord, xin làm ơn cho tôi vào chỗ bà.
Chàng gật đầu.
- Cô phải giữ im lặng, không nên làm rộn bà ta.
Mary bước vào phòng bệnh.
Bác sĩ Lord nói.
- Chuyến tàu của cô đã bị trễ. Cô… - Chàng dừng lại.
Elinor đã ngoảnh đầu trông theo Mary. Bỗng nhiên nàng nhận thấy sự im
lặng đột ngột của chàng. Nàng quay lại nhìn chàng dò hỏi. Chàng đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.