CÂY BÁCH BUỒN - Trang 62

- À, chị có kiếm thấy cáo ống moọc-phin khí tại nhà không?
Bà Hopkins nhăn mặt nói:
- Không. Chị không biết nó ra sao nữa, nhưng chị nghĩ có lẽ là như thế này:
chắc là chị đã để trên thành lò sưởi như mọi bận mỗi khi chị khóa tủ chén,
rồi có thể là nó rơi vào giỏ giấy vụn đầy ngập, chị đem ra đổ vào thùng rác
ngay khi rời nhà. - Bà ngừng rồi nói tiếp - Chắc hẳn là thế, vì chị không
thấy còn có thể như thế nào khác nữa.
- Ừ, chắc hẳn là thế, chị ạ - cô O’Brien nói - Hình như chị không để cái cặp
ở nơi nào khác - mà chỉ ở trong phòng đợi tại Hunterbury thôi - như vậy thì
theo ý em, chắc hẳn là như lời chị vừa nói đó. Nó đã rơi vào trong thùng
rác rồi.
- Đúng thế - bà Hopkins hăm hở nói - Không có thể xảy ra cách nào khác
nữa, phải không em?
Bà ăn một chiếc bánh đường màu hồng. Rồi nói:
- Hình như không phải… - rồi ngừng lại.
Cô O’Brien tán thành mau mắn - có lẽ hơi quá mau mắn.
- Nếu là chị thì em sẽ không băn khoăn về chuyện đó nữa - cô nói một cách
thoải mái.
Bà Hopkins nói.
- Chị không băn khoăn đâu.

* * *
Bận đồ đen, trẻ trung, nghiêm nghị, Elinor ngồi trước bàn viết đồ sộ của bà
Welman trong phòng sách. Các thứ giấy tờ bày la liệt trước mặt nàng. Nàng
vừa gặp riêng các gia nhân và bà Bishop. Bây giờ đến lượt Mary Gerrard,
nàng ngập ngừng giây lát ở khung cửa rồi mới bước vào phòng.
- Thưa cô Elinor, cô muốn gặp em - nàng nói.
Elinor ngước trông lên.
- Ồ, phải rồi, Mary. Em tới ngồi đây.
Mary đến ngồi xuống ghế Elinor chỉ. Ghế này hơi quay về phía cửa sổ, ánh
sáng từ đó chiếu xuống mặt nàng phô bày rực chói làn da thanh khiết và
mái tóc vàng nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.