CÂY BÁCH BUỒN - Trang 64

Elinor nói xẵng:
- Chị chẳng tốt đặc biệt gì đâu, xin đừng nói gì nữa.
Mary đỏ bừng mặt, thì thầm nói:
- Cô đâu có biết số tiền ấy sẽ làm đổi khác số phận em như thế nào.
Elinor nói:
- Chị rất vui mừng.
Nàng ngập ngừng, mắt rời Mary nhìn sang phía kia phòng. Nàng gắng
gượng nói:
- Chị tự hỏi - em có kế hoạch gì không?
Mary nói nhanh:
- Ồ, có chứ. Em sẽ học một nghề gì. Có lẽ là xoa bóp. Bà Hopkins khuyên
em như vậy.
Elinor nói:
- Ý đó có vẻ hay đấy. Chị sẽ cố thu xếp với ông Seddon để ứng trước số
tiền ấy cho em càng sớm càng tốt - ngay tức thì, nếu có thể được.
- Cô Elinor, cô tử tế, cô tử tế quá. - Mary biết ơn nói.
Elinor nói cụt lủn.
- Đó là nguyện vọng của cô Laura. - Nàng ngập ngừng rồi nói - Thôi, thế là
xong rồi, chị nghĩ thế.
Lần này sự xua đuổi rõ rệt trong các tiếng nói xiên xoáy vào làn da nhạy
cảm của Mary. Nàng đứng lên, nói vội:
- Cảm ơn cô rất nhiều, thưa cô Elinor - rồi rời phòng đi ra.
Elinor ngồi hoàn toàn im lặng, nhìn ra phía trước. Mặt nàng hoàn toàn điềm
tĩnh. Trên đó không có vẻ gì cho thấy những gì đang diễn ra trong trí óc
nàng. Nhưng nàng ngồi ở đây, không động đậy, trong một lát sau.
Cuối cùng Elinor đi đến kiếm Roddy. Nàng thấy chàng trong căn phòng
thường ở ban ngày. Chàng đang đăm đăm nhìn ra ngoài cửa sổ. Elinor bước
vào, chàng quay ngoắt lại.
Nàng nói:
- Em đã cho thanh toán xong tất cả. Năm trăm cho bà Bishop - vì bà đã ở
đây nhiều năm. Một trăm cho chú bếp, còn Milly và Oliver mỗi người được
năm chục. Hai mươi lăm bảng cho bác làm vườn chính Stephens, và còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.