CÂY BÁCH BUỒN - Trang 76

thú vị không? Chúng mình đã tưởng lầm rồi, chị thấy đấy. Chắc chắn là họ
yêu nhau lắm - ông ta và bà W. ấy mà, nhưng họ không lấy được nhau vì bà
vợ đang ở bệnh viện tâm thần. Giống hệt như tranh vậy, phải thế không?
Bà W. hồi tưởng lại tất cả những năm tháng ấy rồi ngắm bức hình của ông
ta ngay trước lúc bà chết. Bác quản gia nói ông ta bị giết năm 1917. Đúng
là một chuyện tình lãng mạn, em cảm thấy thế.

Không có rạp chiếu bóng nào ở quanh đây cả. Ôi, thật khủng khiếp vì bị
chôn ở cái xứ quê này. Họ chẳng kiếm được các cô hầu gái ra hồn, thì
chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.

Bây giờ em xin chào từ biệt chị. Mong chị viết thư cho em, kể cho em biết
tất cả những tin tức mới.

Thân ái,
EILEEN O’BRIEN


* * *
Bức thư do bà Hopkins gởi cho cô O’Brien, ngày 14 tháng Bảy:


Trại Hoa hồng,
Em O’Brien thân mến,
Ở đây mọi sự vẫn tiếp diễn như thường lệ. Hunterbury bị bỏ hoang - tất cả
các gia nhân đều đã ra đi, một tấm biển được treo lên: Nhà bán. Hôm
trước chị có gặp bà Bishop, bà ta ở với cô em gái sống cách xa đây một
dặm. Bà ta đang rầu rĩ về việc bán khu nhà đó. Hình như bà ta đã quyết
chắc rằng cô Carlisle sẽ lấy ông Welman và sống tại đây. Bây giờ bà B. nói
rằng việc đính hôn đã bãi bỏ rồi. Cô Carlisle đã đi London ngay sau khi
em rời khỏi đây. Thỉnh thoảng cô ta có thái độ rất là kỳ cục. Chị thực sự
không biết phải giải thích như thế nào về cô ta cả. Mary Gerrard đã đi
London và đang bắt đầu học nghề xoa bóp. Cô Carlisle đang tính cấp cho
Mary hai ngàn đồng bảng. Chị nghĩ cô ta xử sự thế là rất hào phóng, ít

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.