CÂY CẦU ĐẾN XỨ SỞ THẦN TIÊN - Trang 101

– Tớ sẽ lấy cái áo khoác cũ của Bill cho cậu mặc. Đúng lúc Leslie đi

lên gác để lấy áo thì Judy cũng xuống được nửa cầu thang.

– Hai đứa đang làm gì vậy? – Jess nghĩ mẹ cũng dùng những từ này,

nhưng sao âm thanh phát ra không giống Judy, và ánh mắt của Judy cũng
thật trìu mến, còn tiếng nói của Judy thật nhẹ nhàng như những âm thanh
được phát ra từ một nơi nào đó cách xa hàng dặm.

– Chúng cháu không định làm phiền bác đâu, Judy.

– Không sao. Bác cũng đang bí, chẳng viết được gì nữa nên cũng muốn

nghỉ một chút. Hai đứa đã ăn trưa chưa?

– Chúng con tự lo được mà, Judy.

Judy nhìn chằm chằm vào đôi ủng trong chân Leslie. – Sao con lại đi

ủng thế?

Leslie cúi xuống nhìn chân mình. – À vâng, nó nói như thể chính nó

cũng vừa phát hiện ra đôi ủng trong chân mình. :

– Chúng con định ra ngoài một chút thôi, Judy.

– Trời vẫn mưa hả con?

– Vâng ạ.

– Mẹ cũng đã từng rất thích đi dạo dưới mưa. – Judy mỉm cười, nụ cười

giống hệt nụ cười của May Belle lúc nó ngủ.

– Nào, nếu hai đứa muốn…

– Nhất định rồi.

– Bill về chưa?

– Chưa ạ! Bố nói sẽ về muộn và ở nhà đừng lo gì cho bố cả.

– Tốt rồi! – Judy nói. Ồ! – Bà đột ngột thốt lên, hai mắt mở to mừng rỡ.

Ôi! Thật tuyệt. – Bà hối hả quay trở về phòng làm việc và tiếng gõ vào bàn
phím của chiếc máy chữ lại vang lên ngay lập tức.

– Mẹ đã nghĩ ra cái gì để viết tiếp được rồi. – Leslie cười rạng rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.