CÂY CẦU ĐẾN XỨ SỞ THẦN TIÊN - Trang 89

chuyện về người bố thô bạo của mình với các bạn ở trường. Việc đó thật
không chấp nhận được.

– Cậu còn biết gì thêm nữa không?

– Cái gì?

– Tớ nói với Janice rằng, chính tớ cũng bị bọn nó cười vì nhà mình

không có TV và tớ rất hiểu cái cảm giác bị mọi người cho mình là không
bình thường.

– Janice nói gì?

Nó biết tớ đã nói sự thật và còn hỏi tớ nên làm gì, cứ như là tớ là nhân

viên của chương trình tư vấn Dear Abby vậy.

– Còn thế nữa?

– Tớ khuyên Janice là cứ phớt lờ, coi như không biết Wilma và Bobby

Sue nói gì nữa và cũng coi như bọn chúng moi câu chuyện ngớ ngẩn đó từ
đâu đó chứ không phải do chính mình nói ra. Chắc rồi chỉ một tuần sau là
mọi người sẽ quên chuyện đó thôi. Nói xong Leslie cúi người về phía trước
hỏi:

– Cậu có nghĩ đó là một lời khuyên tốt không?

– Ôi làm sao mà tớ biết được liệu làm như vậy có tốt hay không?

Nhưng nghe xong Janice có khá hơn không?

– Tớ thấy nó có vẻ khá hơn nhiều.

– Thế thì lời khuyên của cậu thật tuyệt rồi.

– Cậu biết điều gì không Jess? – Leslie ngả người ra phía sau thư giãn,

hỏi.

– Cái gì?

– Nhờ có cậu mà bây giờ tớ nghĩ rằng hiện ở trường Clark Creek tớ có

tới một người bạn rưỡi rồi đó.

Jess cảm thấy trạnh lòng nghe Leslie nói vậy và không biết khi nào nó

mới nhận ra rằng nó không đáng phải trải qua những phiền toái để có những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.