CÂY CẦU ĐẾN XỨ SỞ THẦN TIÊN - Trang 87

Làm thế nào để biết được điều gì đã xảy ra? – Jess nóng lòng muốn

biết, nhưng nếu nó nhờ chuyển cho Leslie một mẩu giấy có lời nhắn gì đó
thì nhất định sẽ bị bọn chúng đọc trước. Leslie lại ngồi ngay phía cửa trước,
chẳng gần sọt rác hay chỗ gọt bút chì để Jess có cớ lại gần để nói với, dù chỉ
một lời thôi. Lạ hơn nữa là Leslie cũng chẳng thèm nhìn về phía nó mà vẫn
ngồi ngay ngắn tại chỗ thật thoải mái và với vẻ hài lòng như một người đua
xe vừa về tới đích.

Chiều hôm đó, và ngay cả trên xe buýt, Leslie luôn có thái độ tự mãn,

nhất là khi Janice Avery nhìn nó với nụ cười méo xẹo khi đi về ghế sau xe,
nó cũng chỉ nhìn Jess như muốn nói “thấy chưa!”. Thái độ của Leslie càng
thôi thúc sự tò mò của Jess và nó càng muốn biết tất cả những gì đằng sau
thái độ của Leslie. Thậm chí khi xuống xe, Leslie cũng chẳng đếm xỉa gì đến
chuyện đó cả, mà chỉ hất đầu về phía May Belle ra hiệu như muốn nói
“Chúng mình không nên nói chuyện đó trước mặt trẻ con”.

Cuối cùng, mãi tới khi hai đứa đã hoàn toàn an toàn trong lâu đài của

mình rồi, Leslie mới hỏi.

– Cậu có biết tại sao Janice Avery lại khóc không?

– Làm sao mà tớ biết được. Leslie, cậu có định nói cho tớ biết những gì

đã xảy ra trong đó không đấy?

– Janice thật là một đứa trẻ không may mắn. Cậu có thấy điều đó

không?

– Tớ chỉ cần biết vì sao nó lại chui vào đó mà khóc thôi. Vì sao mớỉ

được chứ?

– Ôi phức tạp lắm. Bây giờ tớ có thế hiểu tại sao Janice lại luôn gây gổ

với mọi người như vậy rồi.

– Cậu nói ngay đi, tớ chịu hết nổi rồi đó.

– Cậu có biết là bố Janice thường đánh đập nó rất thậm tệ không?

– Bố đánh con là chuyện thường mà. Cậu có bị đánh bao giờ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.