CÂY CHUỐI NON ĐI GIÀY XANH - Trang 117

xếp những kỷ niệm đã có giữa hai đứa tôi từ trước đến nay như người ta xếp

gạch, chắc hẳn thị trấn tôi đã có một con đường dài tít tắp chạy từ chùa Giác

Nguyên đến ngã ba Cây Cốc, có khi chạy tuốt vô Chiên Đàn cũng nên.

Tôi nhìn Phan, bần thần:

-Thế bây giờ tao phải làm gì để mẹ nhỏ Thắm cho phép tao đi học chung

với nó?

-Mày về nói ba mẹ mày đem trầu cau qua hỏi cưới nó cho mày?

-Tao đập mày nghe Phan. Tao hỏi thật mà mày cứ giỡn!

-Tao đâu có giỡn.

-Mười bốn tuổi mà cưới hỏi gì!

-Tao đâu có bảo mày cưới nhỏ Thắm ngay bây giờ. Hỏi cưới chứ chưa

cưới. Kiểu giống như đặt cọc trước vậy. Có như vậy ba mẹ nó mới khỏi lo.

Và mày tha hồ ghé nhà rủ nó đi học.

Rồi nó kết luận gọn ơ:

-Nói vậy là hiểu rồi ha!

Chuyện cưới vợ mà thằng Phan nói nghe giống như chuyện mua bò, đặt

cọc với chẳng đặt kiếc.

Nhưng tôi không đủ lý lẽ để cãi nhau với một đứa mồm mép như nó.

Tôi phẩy tay "Mày chỉ toàn xúi bẩy" rồi quay lưng đi thẳng, mặc nó tức

tối nhìn theo.

Chương 3.4

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.