CÂY CHUỐI NON ĐI GIÀY XANH - Trang 160

-Làm lành? - Tôi nhếch môi - Chú không nói tiếng Ấn Độ đó chứ? Tại sao

tôi phải làm lành khi mà hôm trước chính nó vặn vẹo trách móc điều tra tôi

đủ thứ?

Chú tiểu Khôi hạ giọng:

-Ờ thì nhỏ Thắm có lỗi. Nhưng Đăng phải mở miệng trước thì nó mới có

cơ hội làm lành với Đăng.

Chú hiến kế:

-Hôm nào Đăng vờ bước lại chỗ nó hỏi mượn tập hay mượn com-pa là nói

chuyện được ngay chứ khó gì đâu.

Tôi biết chú tiểu Khôi có ý tốt. Từ hồi lớp Năm, chú đã chơi thân với tôi

và nhỏ Thắm. Chú không muốn chứng kiến tình bạn giữa hai đứa tôi đổ vỡ.

Nhưng sáng kiến của chú làm tôi nổi nóng:

-Tôi với nó chơi thân nhau từ hồi nhỏ, tại sao bây giờ tôi phải tìm cách

làm quen nó lại từ đầu?

-Ờ...ờ...

Chú tiểu Khôi giống như người bị dồn vào chân tường. Lý lẽ của tôi khiến

chú lúng túng. Chú "ờ, ờ" vài tiếng rồi lảng sang chuyện khác.

-Trưa nay Đăng qua ăn cơm với tôi không?

Tôi sực nhớ hôm nay là ngày rằm. Từ khi ba tôi cất nhà cạnh trường Bồ

Đề, cứ đến ngày rằm là tôi chạy qua chùa Giac Nguyên ăn cơm. Nhà chùa

những ngày đó rất đông Phật tử đến lễ Phật và làm công quả. Rằm tháng

giêng, rằm tháng bảy và rằm tháng mười, cảnh chùa ngày càng tấp nập hơn

nữa, người đi lễ như trẩy hội. Trong khi các thầy giảng pháp ở đằng trước, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.