CÂY CHUỐI NON ĐI GIÀY XANH - Trang 28

-Còn tao, tao nặn con voi.

Dự định thì hăm hở như vậy, rốt cuộc chẳng đứa nào trong ba đứa tôi nộp

bài cho cô giáo. Dẫn tụi tôi đi lên ngõ trên, cách chùa Giác Nguyên khoảng

năm trăm mét, chú tiểu Khôi lần ra sát bờ nước, cúi người thò tay xuống mấy

bụi cỏ nữa chìm nửa nổi:

-Chỗ này đất sét nhiều lắm nè.

Chú tiểu Khôi không lừa tụi tôi. Chú rút tay lên, tôi thấy trong bàn tay chú

cả một bụm đất sét màu xám. Tôi bốc một nắm, thấy đất dẻo ơi là dẻo . Đất

này mà nặn tượng thì mê tơi.

Nhỏ Thắm nhảy tưng tưng:

-Hay quá! Để mình moi với!

Nhỏ Thắm thò hẳn một chân xuống nước. Nó đứng chân trên chân dưới ,

lom khom moi đất.

Mép bàu toàn đất sét dẻo và trơn, nhỏ Thắm đứng một lát trượt chân rớt

luôn xuống nước.

-Đă....nnnngg!

Nhỏ Thắm chỉ kịp kêu lên một tiếng thất thanh rồi chìm nghỉm, chỉ có

một cánh tay giơ lên khỏi mặt nước, cuống quýt khua khoắng.

Tôi điếng hồn, hớt hải chồm người chộp lấy tay nó. Thế đứng chông

chênh, dưới chân lại trơn trượt, tôi không những không kéo được nó lên mà

còn bị nó lôi xuống. "Tõm" một tiếng, tôi ngã luôn xuống bàu.

Hồi đó, hai đứa tôi chẳng đứa nào biết bơi. Phản xạ đầu tiên của tôi khi

rớt xuống nước là khua chân tìm chỗ đứng nhưng hai chân tôi chẳng đụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.