CÂY DÂU TẰM - Trang 277

đàn ông đến thế, thế rồi sau đó thấy là chúng tôi chẳng gần gũi
chút nào cả. Trong mấy tuần lễ sau cái chết của anh ấy, không có
một tài liệu nào cho thấy cái nông trại này cả, không hình ảnh,
không giấy tờ, không có thứ gì hết.

Chàng nhìn Bailey đang cố kiểm soát cảm xúc của nàng và

chính chàng cũng đang cố kiểm soát mình. Không hiểu tại sao
Matt lại thấy ghen tị với người chồng quá cố của nàng.

- Cô có biết gì về vi tính không? – Matt thấy nàng giật mình

khi nghe câu hỏi của chàng.

- Cũng chẳng nhiều hơn hiểu biết của anh về dâu tây.
- Chẳng biết gì Internet à?
Bailey mỉm cười nói:
- Thật ra, thì bà vợ của người luật sư của Jimmie có chỉ cho tôi

cách mua hàng qua Internet.

- Vậy thì hãy lên đây giúp tôi. Chúng ta sẽ lên trên lầu thượng

mở máy vi tính ra xem mình có tìm được gì qua hệ thống ấy
không.

- Anh muốn tìm gì? – Bailey hỏi, đôi mắt mở lớn.
- Để tìm thử xem ai là chủ sở hữu của nông trại này.
- Nhưng… - Nàng bắt đầu nói, rồi sau đó bước ra xa.
- Được rồi. – Matt ngồi nhìn lên nàng nói. – Có điểm này cần

nói thẳng giữa hai chúng ta. Có thể tôi sinh ra và lớn lên ở một thị
trấn nhỏ, nhưng tôi không nói mọi chuyện cho ai nghe cả, - chàng
đưa tay phải lên. – Tôi thề với cô là những gì chúng ta tìm ra chỉ
có hai chúng ta biết thôi. Tôi chẳng cần để ý, cho dù chúng ta có
tìm ra cô chính là cháu ngoại của Lizzie Borden.

Bailey bật cười lớn.
- Cô cười gì vậy? – Matt hỏi.
- Ồ, chẳng có gì. Chỉ là một ý nghĩ tôi chợt nhớ lại.
- Cô cho tôi biết để chúng ta cùng cười luôn.
Một lát sau Bailey mới quyết định, và nàng đã nói cho chàng

biết về chuyện mình hài lòng vì chồng đã không để lại một nông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.