CÂY DÂU TẰM - Trang 31

Carol cầm một tập, ngoài bìa có tên “Coldwater

Creed” lên.

Chị biết không trước đây tôi thường thấy buồn cho

chị. Chị lúc nào trông cũng có vẻ vô cùng cô đơn và lạc lõng. Tôi
nói với Phillip rằng... – Bà ta bỏ lửng câu nói cúi xuống tập
quảng cáo.

Chị bảo anh ấy sao?
Là chị giống như một cái bóng đèn, chỉ bật sáng khi

có Jimmie quanh đó.

Tôi không thích điều bà ta vừa nói. Không thích tí

nào. Nó làm cho tôi biến thành một thứ gì đó chứ không phải là
một con người.

Vậy ý của chị như thế nào? – Tôi hỏi bằng một giọng

lạnh lùng.

Bà ta cảm nhận ngay cái giọng ấy của tôi.
Ý tôi là chúng tôi còn nợ chị về món quà cưới mà chị

đã tặng cho Phillip và tôi. Vì thế tôi nghĩ là chúng tôi có thể đặt
mua cho chị một số áo quần mới, và bất cứ thứ gì khác mà chị có
thể sẽ cần đến cho cuộc sống mới của mình. Chúng tôi tính cả
cho Phillip. Anh ấy có đủ khả năng chi trả vụ này. Rồi bà ta hạ
thấp giọng thêm. – Anh ấy sẽ là một trong các luật sư của Atlanta
và Ray.

Nghe nói thế tôi há hốc mồm, rồi nhăn mặt vì cái

mũi mới sửa bị đau do cử động ấy. Tôi muốn kêu lớn lên “Đồ
phản bội” nhưng tôi đã không làm thế, và chỉ bảo bà ta:

Xin nhắc tôi nhớ lại một chút. Jimmie và tôi đã tặng

hai anh chị trong dịp cưới thứ gì vậy?

Ngôi nhà này. – Carol đáp.
Tôi lặng người đi trong một lúc, phải quay mặt đi để

bà ta không nhìn được mặt tôi lúc ấy. Jimmie đã cho người luật
sư của mình một ngôi nhà, một người mà chàng xem như là bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.