CÂY DÂU TẰM - Trang 421

như James, và anh ta không ngăn cản cô mua cửa tiệm nhỏ bé của
mình. Và tôi hy vọng anh ta không ngăn cản cô tìm ra điều mà
James muốn cô tìm.

- Bà có ý nói gì? – Bailey hỏi ngay. Jimmie đã nói cho người

khác nghe về mảnh giấy mà chàng đã để lại cho vợ sao?

- Có lần James đã nói đại khái như thế. Tôi chắc chuyện ấy

chẳng quan trọng. nhưng anh ta bảo sau khi chết, anh ta sẽ yêu
cầu cô tìm cho ra thứ gì mà anh ấy không thể tìm được. – Arleen
hít một hơi thuốc dài, rồi tiếp: - Những con người như James giờ
chẳng còn lại bao nhiêu. Những kẻ giàu có hiện nay đều là những
kẻ từ thế giới vi tính mà ra. Họ đâu cần ai giới thiệu.

Bailey hiểu ngay ý bà ta, họ không cần đến nhóm người bao

quanh, những người “quen biết nhiều”, như bà ta chẳng hạn.
Nàng nhìn bà ta như có ý hỏi, vậy bà muốn gì?

- Nếu cô tiến hành công ty nhỏ bé của cô, có lẽ cô sẽ muốn có

một cái tiếng tốt cho sản phẩm của mình.

Bailey nheo mắt lại nhìn kỹ bà ta rồi nói:
- Có thể tôi muốn có một người nào đó nói cho mọi người khác

biết là sản phẩm của tôi tốt như thế nào, vậy … một phần trăm
của tổng thu nhập nhé.

- 10 phần trăm, - Arleen nói.
- Hai phần trăm tổng thu nhập vậy.
Arleen mỉm cười nói:
- Giá lúc James còn sống, tôi dành ít thì giờ với cô! Được rồi,

ba phần trăm lợi nhuận.

- Hai thôi, - Bailey không nhân nhượng. – Tổng lợi thu nhập.
- Vậy tên của cái công ty mà tôi sở hữu … hai phần trăm ấy là

gì?

- Tôi không biết, - Bailey nói, rồi mỉm cười thêm. – Tôi chưa

có bắt đầu lập công ty.

Trong một lúc Arleen nhìn Bailey chớp nhanh mắt, nhưng rồi

sau đó khi nhận ra nàng không nói thật, bà ta ngửa đầu ra phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.