CÂY DÂU TẰM - Trang 496

biết làm thế nào để cho mọi người biết là chúng tôi có khối mứt
và ít trái cây lạnh để bán. Chị nghĩ có thể giúp chúng tôi không?

- Có lẽ được. – Carol chậm rãi đáp. – Nếu tôi có thể tìm ra thì

giờ giữa các vụ làm tóc và sửa móng tay. Chắc chị biết những thứ
đó như thế nào rồi.

- Vậy là mọi chuyện đều suôn sẻ cả. - Bailey cố dấu vẻ

vui mừng đầy khích động trong giọng nói. – nàng đã gọi Carol
với hy vọng kiếm ít tiền. Nhưng khả năng diễn xuất của cô ta lại
càng tốt hơn nữa. – Có lẽ chị có thể…

- Lên chuyến phi cơ sắp tới đến gặp chị và các bạn mới của

chị, rồi sử dụng bộ óc của mình ngoài việc chọn các kiểu áo?

Bailey cười lớn:
- Chị có biết nơi tôi hiện ở không?
- Không biết gì cả, nhưng tôi có sẵn cây bút chì đây.
Bailey cho Carol địa chỉ của mình rồi gác máy, ngồi yên lặng

trong nửa phút, rồi chợt nhảy chồm lên và bắt đầu khiêu vũ.
“Được rồi”! Nàng nắm lấy cành cây dâu tằm, hôn nó: “Ôi, người
yêu già cỗi của tôi!”. Rồi cầm tập giấy vẽ vào nhà bước lên tầng
trên nơi có máy Fax của Matt. Giờ thì nàng chỉ còn việc làm thế
nào thuyết phục Janice và Patsy đây là cái tên thích hợp với công
ty của họ.

Bailey chụp hình và chuyển nó cùng với ý kiến của nàng cho

cả hai. Với Patsy, nàng bảo mình muốn cô ta thêu một cái nhãn
hiệu giống như mẫu vẽ của nàng. Janice đánh fax trả lời rằng mọi
người sẽ cho là họ bán toàn là sản phẩm dâu tằm. Rồi Patsy cũng
fax bảo hầu hết người Mỹ chẳng ai biết cây dâu tằm là gì.

“Tốt” nàng trả lời họ. Nếu họ không biết mùi vị dâu tằm như

thế nào thì họ sẽ không có định kiến. Nếu người nào trong hai chị
có ý kiến nào hay hơn. Cho tôi biết”

Một tiếng đồng hồ sau, không thấy gì trong máy fax. Nhưng

rồi sau đó nàng nhận được hai câu trả lời giống hệt nhau. “Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.