CÂY KIẾM VỠ - Trang 100

Myles. Tới một lúc nọ, vị hiệp sĩ lớn tuổi mỉm cười với cô thiếu nữ và
nói nhỏ rằng: “Ở Corus có một con gấu làm trò, lông lá nó cũng xồm
xoàm gần bằng tôi.” Kara đỏ bừng mặt lên dưới tấm mạng che và trốn
mất.

Những người quý tộc chào hỏi Alanna và Coram nhiệt thành, bằng

cách giơ tay lên chào từ một khoảng cách vừa phải.

Người ta dựng một nhà lều cho những vị khách mới tới, nhưng khi

tới thời điểm ai lui về chỗ người nấy thì hoàng tử Jonathan đi theo
Alanna. Đến lều của cô thì họ chỉ còn một mình! Thậm chí anh bạn
Mãi Trung Thành cũng đã tìm một chỗ khác.

Họ nhìn nhau thật lâu: nàng nhỏ bé tóc đỏ, mắt tím biếc, mang bộ

quần áo màu xanh nhạt của bộ lạc Bazhir với vành mũ đã được vuốt
khỏi đầu, và chàng trẻ tuổi cao lớn vai rộng có mái tóc đen nhánh và
cặp mắt sáng rực xanh ngắt màu ngọc bích. Anh mặc quần cưỡi ngựa
màu nâu tiện lợi và một sơ-mi bằng vải bông bên dưới tấm áo chẽn dài
trong màu xanh dương hoàng gia, màu mà anh yêu thích nhất; nhưng
chỉ có người mù mới không nhận ngay ra rằng anh mang trong mình
dòng máu vua chúa.

“Anh không muốn làm hư hại thanh danh của em trước những

người của bộ lạc này”, cuối cùng Jonathan cất tiếng. Giọng nói trầm
trầm của anh khiến cô rung lên vì hạnh phúc. “Myles kể rằng phụ nữ ở
đây không chạm vào người đàn ông nơi công cộng.”

“Không”, cô đáp lời và giấu hai bàn tay vào sau lần áo dài.
Anh ngượng ngùng gắng lần nữa. “Anh sẽ ở đây một thời gian. Ali

Mukhtab nói rằng anh cần phải học rất nhiều.”

“Nhà vua và hoàng hậu có biết anh ở đâu không?”
Anh nhún vai. “Ba mẹ biết anh đi cùng Myles. Anh nói với họ là

anh phải rời triều đình một thời gian. Anh đã quá ngán cái cảnh luôn
được tất cả mọi người nịnh bợ tán dương.” Anh mỉm cười. “Kể từ khi
em bỏ đi, ở đó không có ai cãi cọ với anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.