CÂY KIẾM VỠ - Trang 167

Chương 9. Trong quán Bồ Câu Nhảy Múa

Trời gần tối thì Georg, Marek và Ercole đến được cổng thành Corus.
Còn vừa kịp, cánh cổng đồ sộ đóng ngay lại sau lưng họ và được cài
then cho đêm tới. Những khách bộ hành tới sau hoặc sẽ phải đi bộ vào
thành hoặc quay trở lại một nhà trọ gần đó, cho tới khi cổng thành lại
mở ra vào lúc tròi mờ sáng. Cả ba người đều mệt mỏi hết sức. Cưối
ngựa từ cảng Caynn về đây bình thường chỉ mất nửa ngày, nhưng lần
này họ đã phải vật lộn với ngọn gió lồng lộn như roi quất và cả mưa
đá.

“Ta đã có những lần phi ngựa nhẹ nhàng hơn đấy, Chúa Thượng”,

Ercole nhận định khi họ hướng ngựa đi vào con ngõ dài nằm phía sau
quán Bồ Câu Nhảy Múa. “Mà cũng ấm áp hơn.”

Trong ngõ tối hơn rất nhiều so với trên đường chính có cắm đuốc.

Georg cảm thấy bất an. Anh đột ngột siết cương ngựa và đưa mắt nhìn
quanh. Thấy thủ lĩnh trở nên đề phòng, Marek và Ercole cũng nhìn
vào bóng tối, tay rút sẵn gậy dài. Chỉ riêng Georg dám đeo kiếm, bởi
dân thường của Tortall không được phép mang vũ khí.

Georg cho con ngựa cái của anh tiến dần từng bước, cho tới khi anh

phát hiện thấy một phần tường nhô sâu vào trong ngõ. Mím môi mỉm
cười, Georg đột ngột thúc ngựa con ngựa nhảy chồm về phía trước
một bước dài. Vì thế, gã đàn ông ngồi trên bờ tường nhảy xuống muộn
một giây đồng hồ và hạ cánh xuống sau Georg. Từ những ngách nhỏ
hai bên ngõ và những cánh cổng nhà tiến ra những gã trai đeo mặt nạ;
Georg phi ngựa chồm qua tên đầu tiên, sau đó anh xoay ngựa và tóm
lấy tên thứ hai đang tấn công dây cương của anh. Liếc mắt thật nhanh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.