CÂY KIẾM VỠ - Trang 183

Thom đứng thẳng người lên. “Tôi hoàn toàn đủ khả năng tự dàn xếp

chuyện của mình.”

“Có phải vì thế mà cậu run bắn lên như vậy không?”, Georg hỏi.

“Tốt nhất là cậu nên uống một ngụm rượu mạnh để thần kinh đỡ căng
thẳng, thưa huân tước. Cái suy nghĩ rằng trên thế gian có một thứ mà
cậu không thể đối địch nổi với tất cả những tài năng của cậu, khiến tôi
thấy rất khó chịu.” Anh chế nhạo cúi chào và bỏ Thom ở lại.

Mình hoàn toàn không thể nói gì và làm gì nổi, chừng nào mình

chưa biết chắc cái gì đang điều khiển cậu ta, cưỡi trên mình cậu ta như
một con mẹ phù thủy nghĩa trang già sụ, Vua Kẻ Trộm thầm nghĩ khi
anh rời cung điện. Nhưng mình dám cuộc cả sáu ngọn dao của mình
rằng cậu ta đang ở trong một thế kẹt, một thế kẹt chẳng thể nào gỡ ra.

Georg mỉm cười. Chuyện khó khăn với băng kẻ trộm, chuyện khó

khăn với Thom. Tương lai thật hấp dẫn. Ít nhất cũng không nhàm
chán. Và chừng nào anh còn đủ năm giác quan của mình thì quay trở
lại Corus vẫn là một việc thật hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.