CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 100

Hai con chó không biết bao lâu rồi chưa được Thời Việt thả ra, cứ như

chó dại lao đến như lên cơn, bắt kịp là cắn ngay. Nam Kiều hoàn toàn
không có thời gian quay lại, cắm dầu chạy điên trong rừng, chỉ có thể nghe
thấy tiếng hai con chó làm gãy cành cây và tiếng móng chúng đạp bình
bịch trên nền đất. Điều đáng sợ nhất là chúng còn biết phối hợp chiến thuật
bao vây hai bên, một con đuổi một con tấn công! Nam Kiều buộc phải trèo
lên một bức tường cao đổ nát, hai con chó mấy lần chồm lên gót chân cô, bị
cô đá bay xuống. Mau mà khi chạy bộ cô luôn mặc đồ thể thao bó sát, nếu
mặc đồ rộng một chút e đã bị chó cắn lôi xuống rồi.

Nam Kiều giật tai nghe xuống, nhân lúc Lão Nhị lao lên liền tròng vào

cổ nó, thắt nút chết. Nút thắt này thoạt trông thì đơn giản nhưng càng giãy
giụa lại càng thít chặt. Chó có hung tợn thế nào cũng không thông minh
như người, bất kể giãy giụa thế nào, Nam Kiều cũng siết chặt nó không
buông, Lão Tam đứng cạnh không biết làm gì, cứ lượn lờ bên dưới sủa
oăng oẳng.

Khi tiếng rên của Lão Nhị yếu như sắp ngạt thở đến nơi, đột nhiên một

con chó cao to hơn bỗng lao vút về phía cô. Nam Kiều bị bất ngời, khẽ kêu
một tiếng rồi ngã từ trên bức tường xuống, rơi vào vòng tay một người.
Tiếng cười trầm trầm của Thời Việt vang lên bên tai: “Cô Nam đúng là
không vừa, suýt nữa thì Lão Nhị nhà tôi tiêu đời”

Nam Kiều xoay phắt người, giơ chân lên gối vào giữa hai chân Thời

Việt. Thời Việt đã đề phòng sẵn, chỉ hơi thu người lại, dùng một tay ấn đầu
gối Nam Kiều, cười đểu nói: “Lão Nhị này mà cũng tiêu đời nữa thì chết”.

Nhưng đòn đó của Nam Kiều chỉ là đòn giả, nhân lúc anh bông lơn

chọc ghẹo, cô đấm một cú vào bụng anh.

“Shit!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.