CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 107

Cảnh Tỉnh Táo làm ăn tốt thế, lại không gặp sóng gió gì, ngoài nhờ bản
lĩnh của Thời Việt, quý nhân kia cũng là một nguyên nhân”

Âu Dương Ỷ lấy điện thoại ra, tìm một cái tên rồi đưa cho Nam Kiều.

“Cậu tự xem đi, có khi cậu cũng quen đấy”.

Khi Nam Kiều xem điện thoại, Âu Dương ỷ lại nói: “Nghe nói sau khi

tách khỏi quý nhân, Thời Việt chưa từng có bạn gái. Cậu thấy người như
anh ta mà thiếu gái theo sao? Không phải anh ta không tìm được bạn gái,
mà là không dám tìm!”.

Âu Dương Ỷ nói xong, thấy Nam Kiều cụp mắt nhìn điện thoại một

lúc lâu mà không nói gì, mặt mũi cũng không có biểu cảm, lại lo Nam Kiều
nghe xong không vui, bèn hỏi: “Cậu nghĩ gì thế?”

Nam Kiều đột nhiên tắt mục tìm kiếm trong điện thoại đi, trả lại cho

Âu Dương Ỷ, lạnh lùng nói: “Không hỏi quá khứ, chỉ nhìn về tương lai.
Anh ta có phạm lỗi gì trong quá khứ cũng đâu liên quan đến tớ”.

Nghe vậy, Âu Dương Ỷ mới tin chắc đây là Nam Kiều cô quen, liền

cười khanh khách: “Tớ không biết quá khứ của anh ta có liên quà gì với
cậu, chỉ biết sáng nay chó của anh ta cào cậu, cậu sắp phải tiêm năm mũi
vắc xin phòng dại thôi”.

Nam Kiều: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.