CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 132

Tiểu An đến bên bụi cỏ, ngón trỏ đặt trên cò, nhặt một cành cây lên

chọc mạnh vào bụi cỏ.

“Chết đi!”.

Thế nhưng đằng sau không có ai. Tiểu An nghi hoặc bước lên một

bước, mới chỉ nghe ầm một tiếng, khói xanh đã phun ra từ người cậu ta.

Tiểu An bị trúng mìn rồi. Cậu ta há hốc mồm, đờ đẫn cả người.

Ra quân chưa thắng thân đà thác. Mãi khiến anh hùng lệ xót xa.

Nam Kiều thầm kêu tiêu rồi. Tuy trong trò đối kháng người thật này

cũng có mìn, nhưng vì tầm bắn của máy mô phỏng laser vô cùng ngắn, khó
đạp trúng nên thường ít khi được sử dụng. Rõ ràng Tiểu An đã trúng kế dụ
địch. Cô vừa quay người, ngực đã bị bắn “bụp” một tiếng, khói xanh bốc
lên.

Nam Kiều cũng chết trận rồi.

Thời Việt chậm rãi bước ra từ sau một thân cây cách đó mấy mét, bộ

đồ rằn ri và lớp sơn ngụy trang trên mặt gần như hòa làm một với lá cây
tùng xanh sẫm xung quanh, mang lại vẻ dũng mãnh thường ngày không
thấy. Anh cầm súng bằng một tay, làm da màu đồng dính không ít bùn đất
và xác cỏ.

“Thường Kiếm Hùng nghĩ là tôi sẽ không nghĩ ra chiêu này của anh

ta, hay là cảm thấy tôi sẽ tha cho em?”. Anh cười nhàn nhã.

Nam Kiều cảm thấy người đàn ông này quá ngông cuồng.

Thời Việt đi tới bên Nam Kiều, dùng hai ngón tay rút lá cờ đỏ trong

túi áo cô ra. Lúc rụt tay lại, tay anh như vô ý lướt qua mu bàn tay Nam
Kiều dưới một góc khuất mà Tiểu An không nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.