CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 286

Nam Kiều tìm thấy nhà bà Việt Tú Anh, đó là một căn nhà theo kiểu

Huy Châu vô cùng điển hình và phổ biến, cửa có mái che bằng gạch, cửa sổ
có các lỗ thoáng, tuy căn nhà không lớn nhưng sạch sẽ gọn gàng, toát lên
vẻ cổ kính giản dị và đơn giản.

Cổng vào sân không đóng, Nam Kiều đứng ở cổng, nhìn thấy trong

sân trồng một cây nhót tây cao lớn sum suê, sân được lát gạch xanh rất sạch
sẽ, sát bên chân tường là mấy bụi cỏ xanh.

Chủ nhà vừa bê một cái rá to bằng nứa từ trong gian nhà chính đi ra.

Bà khoảng ngoài năm mươi tuổi, mặc đồ màu lam giản dị gọn gàng, khóe
miệng hơn nhoẻn lên vẻ hiền từ. Ngón tay bà quấn băng dính, chỉ nhìn qua
đã biết đây là một người phụ nữ hay lam hay làm. Mắt bà rất đẹp, giống hệt
mắt Thời Việt, trong veo. Chỉ có điều sự thấu suốt trong đôi mắt bà mang
vẻ bình yên, có sự khôn ngoan riêng của những người ở tuổi này. Khi còn
trẻ, có lẽ bà từng là một người phụ nữ miền Nam rất đẹp.

Bà Việt Tú Anh cũng nhìn thấy Nam Kiều, thấy cô đứng cạnh cổng

nhìn mình, ánh mắt như trông đợi điều gì, bèn ân cần hỏi: “Cháu gái, cháu
tìm cô à?”.

Nam Kiều : “…”.

Đột nhiên cô không biết nói gì. Cô không biết nói dối, ngập ngừng

nói: “Cháu tới đây… du lịch”.

Bà cười: “Sao lại đến làng cô? Làng cô nhỏ lắm, giờ này hết xe rồi”.

Nam Kiều quay đầu nhìn hai bên đường rồi lại quay đầu nhìn bà.

Bà Việt Tú Anh nhìn bộ dạng ngơ ngác bối rối của cô, bèn nói: “Thế

này đi, cháu gái, con trai cô mua cho cô hai căn nhà trên thị trấn Vụ
Nguyên, chuyên cho khách du lịch thuê, sạch lắm, cô còn chưa từng ở nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.