CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 295

cao, làn da trắng như đánh phấn, váy sát nách để lộ ra hai cánh tay tròn lẳn,
đôi găng tay đồng màu với trang phục kéo qua khuỷu tay.

Không ai để ý rằng khách khứa trong quán đang được từ từ đưa ra

ngoài, chỉ giữ lại giai điệu du dương cổ điển từ máy hát loa kèn và giọng
hát uyển chuyển của ca nữ trên sân khấu.

Triệu Tử Hi có hơi sợ hãi nhìn An Ninh, kéo Nhiễm Nhiễm lùi về phía

sau, xung quanh Thời Việt là một khoảng trống rất rộng.

Nhiễm Nhiễm không biết đang xảy ra chuyện gì, cô bé thoáng cái đã

bị người phụ nữ đang đi tới trấn áp, không dám nói gì, ngoan ngoãn để
Triệu Tử hi kéo sang một bên. Khích Hạo nhìn An Ninh, không rõ tại sao
chị ta lại biết Thời Việt tổ chức sinh nhật ở đây, nhưng cũng chỉ dám tức tối
trong lòng mà không dám nói.

An Ninh cười cao ngạo, ánh mắt lướt qua Nhiễm Nhiễm và Triệu Tử

Hi, thong thả tháo găng tay, nói với Thời Việt: “Bên cạnh cậu có không ít
cô gái nhỉ, lại còn là một con nhóc mới lớn nữa, khaair vik đa dạng thật”.

Tâm trang vui vẻ bị quét sạch, Thời Việt biết chị ta không đến đây với

ý tốt, lạnh nhạt hỏi: “Sao chị lại đến đây?”.

An Ninh nhìn ghế sofa ngồi kín người, không thèm ngồi xuống, chỉ

đưa găng tay cho người đi cùng, nói với Thời Việt: “Đến mừng sinh nhật
cậu”.

Chị ta nhìn cách bài trí tổng thể của Mộng Cảnh Tỉnh Táo đêm nay, có

vẻ rất hài lòng.

“Nếu đã là bến Thượng Hải, vậy nhảy với tôi một điệu đi”.

Vũ khúc vừa uyển chuyển vừa du dương, ánh đèn đầy hoa lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.